[Zhihu] Mạt Thế Biến Dị Thú Hoá Toàn Thế Giới

Chương 4


4 tuần


Đây là một thế giới tận thế, văn minh nhân loại đã sụp đổ từ lâu.
Tôi ngồi bên bàn, cuối cùng từ từ nâng tay cầm miếng thịt bò trước mặt...
Thịt trong căn hộ chỉ đủ chúng tôi ăn ba ngày.
Ba ngày sau phải ra ngoài tìm thức ăn!
Trong ba ngày này, chúng tôi liên tục hack để lấy điểm tiến hóa.
Chu Yến đang đi vệ sinh, tôi lao vào, đối mặt với ánh mắt muốn g.i.ế.c người của anh ta, dày mặt nói: "Mười phút hôn một lần, nhanh cho hôn đi mà!"
"Phùng Dao Dao cô đừng quá đáng, đi ra ngoài trước đi!"
Chu Yến mặt đen lại, như thể giây tiếp theo sẽ ăn tươi nuốt sống tôi.
Nhưng giây tiếp theo, tôi liền ôm lấy mặt anh ta, cắn môi anh ta.
Khà khà, ai bảo tôi nhanh hơn chứ!
Hai người thở dốc, có thể nghe thấy nhịp tim của nhau.
Tim tôi vẫn đập bình thường.
Tim anh ta như đang nhảy vũ điệu waltz, lên xuống không ngừng.
Nếu không phải anh ta dùng cơ thể của tôi, tôi sẽ nghi ngờ anh ta có bệnh tim bẩm sinh.
Có thể thấy rõ, má anh ta trắng bệch ửng đỏ, lông mi dài rung rinh.
"Phùng Dao Dao cô có phải con gái không, sao thô lỗ thế, nhẹ một chút..."
Anh ta dùng giọng của tôi oán trách, nghe nũng nịu mềm mại, không giống như bất mãn mà giống như một lời mời gọi nào đó.
Tôi xấu hổ, gợi cảm như vậy sao? Hay vì Chu Yến dùng cơ thể của tôi, mới ngon miệng đến mức tôi không nỡ rời đi nhỉ.
Tôi thỏa mãn lau miệng, như kẻ đàn ông xấu xa cài quần bỏ đi, lắng nghe tiếng thông báo điểm tiến hóa trong đầu.
Lần này chỉ có mười điểm, có vẻ phải thấy m.á.u mới được nhiều điểm tiến hóa hơn.
"Ra ngoài mau!" Tai Chu Yến đỏ như muốn rỉ máu, lấy đồ trong nhà vệ sinh ném tôi.
Đau thật!
Ba ngày này, trong bếp, trong phòng ngủ, trên ban công... Ở mọi nơi trong căn hộ, đều có thể nghe thấy tiếng kêu giận dữ mềm mại của Chu Yến.
<.>
"Phùng Dao Dao cô có thôi đi không, vừa mới hôn xong đấy? Rốt cuộc cô muốn điểm tiến hóa, hay chỉ muốn chiếm tiện nghi của tôi?"
"Câm miệng!"
Mỗi lần tôi đều nhanh chóng khóa môi anh ta lại, kết thúc hack trong ánh mắt phức tạp ngập tràn nước mắt của anh ta.
"Cô xong chưa?"
"Chưa!" Tôi dỗ dành anh ta.
"...."
"Cô nhẹ một chút được không?"
"Không được, tôi phải mạnh hơn mới có hiệu quả, ngoan ngoãn chịu đựng thêm chút nữa... Hôn phải thấy máu, mới có 5 điểm thưởng, con muỗi nhỏ cũng là thịt mà."
Sắc mặt Chu Yến lúc xanh lúc đỏ, "Phùng Dao Dao cô nói gì như lang sói vậy??!!"
<.>
12.
Trong vòng chưa đầy một ngày, môi Chu Yến bị tôi cắn đến sưng phồng, nói gì cũng không chịu để tôi tiếp cận.
Vì vậy, anh ta chạy, tôi đuổi, anh ta cắm cánh sau lưng cũng không thoát được.
May mà sau khi thú hóa, khả năng phục hồi của chúng tôi cực kỳ mạnh mẽ, sau một đêm vết thương hoàn toàn phục hồi, Chu Yến tiếp tục bị tôi vây kín trong từng góc của căn nhà.
Trong ba ngày, tôi đã có được hàng nghìn điểm tiến hóa, dễ dàng cùng Chu Yến bước vào giai đoạn tiến hoá cao cấp của kẻ săn mồi.
Trên con đường đầy rẫy nguy hiểm, chúng tôi có thể đi ngang qua mà không bị ai ngăn cản!
Tôi lái xe, cùng Chu Yến đến siêu thị lớn nhất gần đó.
Thực phẩm trong siêu thị đã bị động vật thú hóa cướp sạch, chỉ còn lại thịt trong kho lạnh, không thể mở cửa nên vẫn còn lại.
Trong siêu thị tối tăm, mùi hôi thối của thức ăn ôi thiu lan tỏa, ống nước hỏng không ngừng nhỏ nước từ trần nhà xuống.
Tí tách, tí tách...
Tôi luôn cảm thấy phía sau các kệ hàng chồng chất có gì đó ẩn nấp, đang theo dõi mọi động tĩnh của tôi và Chu Yến.
<.>
"Chu Yến, anh có cảm thấy có gì đó đang ẩn nấp trong siêu thị không?"
Giác quan thứ sáu sau khi thú hóa nói cho tôi biết, trong này có một kẻ săn mồi cao cấp đáng sợ đang rình rập, định nuốt chửng tôi và Chu Yến.
Chu Yến liếc mắt nhìn sâu vào bóng tối, thản nhiên nói: "Cậu ở đây lấy thịt, tôi sẽ quay lại ngay."
Anh ta không hề sợ hãi!
Chu Yến hai tay đút túi, dáng vẻ nhỏ bé nhưng bước đi lại toát lên khí chất đĩnh bạt đường hoàng của một đại ca.
Sau khi nâng cao độ nhanh nhẹn, tôi chỉ cần chớp mắt để mang thịt ra khỏi kho siêu thị, chưa đến năm phút, cốp xe đã đầy.
Thời gian còn lại, tôi ở trong kho chờ Chu Yến.
Từ tầng hầm tối tăm của siêu thị, vang lên tiếng gào thét đau đớn của động vật, không chỉ một tiếng...
Trong bóng tối, có người bước đi nhàn nhã trên nước.
Thấy rõ là hình người, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Chu Yến đầy mình toàn m.áu tím đen, thản nhiên lau đi vết m.á.u trên nắm đấm, vẻ mặt lạnh lùng đầy sát khí, còn đáng sợ hơn cả những động vật thú hóa.
Lúc này, tôi thực sự muốn quỳ gối trước Chu đại ca.
"Dưới đó có mấy con?"
"Năm con thú ăn thịt cao cấp."
Tôi có thể tưởng tượng ra chúng đang chiếm giữ ở đây, gi.ết nhau để tiến hóa đến cực điểm, nhưng vẫn ch.ết dưới tay Chu đại ca.
"Giải quyết hết rồi sao?"
Chu Yến khinh thường liếc nhìn tôi, "Không gi.ết sạch, tôi có thể lên đây sao?"
Vừa dứt lời, từ trần siêu thị vang lên tiếng động lớn, như động đất.
Vô số mảnh vỡ rơi xuống, lần này tôi cuối cùng cũng nhìn thấy quái vật thú hóa.
Thứ trượt xuống từ trần nhà, đã nuốt chửng không biết bao nhiêu động vật, hoàn toàn mất hình dạng ban đầu, giống như một sự kết hợp kỳ quái của vô số sinh vật.
Nó tiết ra chất nhờn, thân hình to lớn, bơi qua bơi lại như rắn với tốc độ cực nhanh, nếu không phải tôi đã tăng hết điểm nhanh nhẹn thì cũng khó mà bắt được tàn ảnh của nó.
Trong giây tiếp theo, nó thò ra cái đầu biến dạng, há miệng đầy răng như đỉa xuất hiện sau lưng Chu Yến.
"Cẩn thận!" Tôi lập tức kéo tay Chu Yến, cùng lúc đó, hàm răng sắc nhọn của quái vật lao vào vai Chu Yến.
Xong rồi, tim tôi rơi xuống, m.á.u lạnh đi.
Một cú cắn này, có thể nuốt chửng nửa người Chu Yến!
Không ngờ, cơ bắp Chu Yến đột nhiên phồng lên, làm rách quần áo.
Răng sắc nhọn của quái vật gãy vỡ hơn một nửa.
Tôi mở to mắt nhìn anh ta dùng cơ thể của tôi biến thành một nữ khổng lồ!
"A a a... Chu Yến, đồ khốn nhà anh ! Trả lại thân hình thiếu nữ trong truyện tranh cho tôi!"
Khác với tôi, gã này đã dùng điểm tiến hóa để tăng thuộc tính phòng thủ.
Quái vật thú hóa cao cấp cắn lấy Chu Yến, không chịu buông, vài chiếc răng sâu cắm vào vai cơ bắp của anh ta.
Máu từ vai Chu Yến nhỏ giọt.
Anh ta lại nở nụ cười tàn nhẫn.
Anh ta nhẹ nhàng đ.â.m xuyên qua đầu quái vật, rút ra một cái lưỡi dài mấy mét đang vùng vẫy...
<.>
Máu xám tím tanh tưởi chảy đến chân tôi.
Tôi nhìn chằm chằm, đây là sức mạnh tuyệt đối sao?
Chu Yến dùng cơ thể nhỏ nhắn của tôi, đạp đầu quái vật khổng lồ dưới chân, cười nhạt: "Thật vô dụng!"
Khi tôi còn đang lắp bắp, Chu Yến đá bay đầu, bước đến chỗ yết hầu con rắn, rút ra ti.m của nó.
Quái vật đã c.hết, nhưng ti.m vẫn còn đập, làm tôi sởn gai ốc.
Anh ta ném nó trước mặt tôi, lạnh lùng nói:
"Ăn đi, có thể tiến hóa vượt cấp."
Tôi... tôi thực sự không nuốt nổi.
"Vô dụng!" Chu Đại ca đánh giá tôi bằng cùng một từ.
Được đánh giá như con quái vật cao cấp này, tôi cảm thấy đột nhiên có hơi vinh dự là sao?
Ngay lập tức, anh ta lập tức di chuyển đến trước mặt tôi, nhét thứ tanh tưởi này vào miệng tôi.
Trời ơi, oẹeeee...
Tôi giữ chặt cổ họng để không phát ra tiếng, miệng bị bịt kín, đại ca Chu giữ môi tôi lại, ánh mắt nguy hiểm: "Dám nôn ra thử xem..."
Giỏi thật! Tôi không dám...
13.
"Đinh! Chúc mừng bạn đã nuốt chửng quái thú cao cấp, bạn có thể chọn hướng tiến hóa, mọc cánh, tăng cường tứ chi thành vuốt, cảm ứng từ trường..."
Nghe tiếng vang trong đầu, tôi do dự một chút, cuối cùng chọn mọc cánh.
Không còn cách nào khác, elm boé vẫn sợ ch.ết mà.
Sau lưng đau nhức và ngứa ngáy, xương thịt rách ra, tôi chịu đựng cơn đau ngã xuống đất, cảm thấy hai cái xương từ trong cơ thể mọc ra, lớn lên thành thịt mới.
Mùi m.á.u tanh thu hút thêm nhiều động vật cấp thấp ẩn nấp trong siêu thị, phần lớn vẫn giữ nguyên hình dạng ban đầu của động vật, mèo chó, lợn bò, còn có cá...
Chúng nhút nhát không dám đến gần, nhưng tham lam ngửi mùi máu.
Chu Yến đưa tay ra kéo tôi đang quỳ trên mặt đất, vết m.á.u và vết thương trên mặt anh ta tạo thành hình xăm quỷ dị.
Anh ta như một vị vua trong bóng tối!
"Muốn trở thành kẻ mạnh nhất trong thế giới thú hóa không?"
Chu Yến nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, giúp tôi đứng lên.
Không biết vì sao, m.á.u trong người tôi sôi sục: "Muốn!"
Kết cục kiếp trước nói cho tôi biết, quy luật rừng rú mạnh được yếu thua, chỉ có kẻ mạnh mới sống sót đến cuối cùng!
Tôi phải mạnh lên!
Chu Yến hài lòng nở nụ cười, dùng hai ngón tay chỉ xuống đất, ngạo nghễ nói:
"Gặp tôi là phải quỳ!"
Áp lực vô hình từ sức mạnh cao cấp của anh ta đè ép mọi sinh vật cấp thấp không thể ngẩng đầu lên.
Vô số đôi mắt nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Vô số động vật quỳ gối trước mặt chúng tôi.
Tôi nghe thấy tiếng ồn ào lao xao trong đầu bọn họ:
“Ôi ôi ôi, đáng sợ quá, tân vương xuất hiện rồi ~~”
“Này, nếu chúng ta quy thuận với ngài ấy, thì lúc về sẽ báo cáo với nữ vương Bạch Tuộc như thế nào bây giờ ? Huhuhu tôi sợ bị cô ấy nuốt chửng lắm.” 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play