Hai người rời khỏi nhà, Hoắc Thâm căn bản không định ngủ lại qua đêm ở nhà mà cũng có khát vọng rời khỏi giống như Lê Nhất Ninh.
Chỉ lấy việc ở nhà bọn họ cùng ngủ chung một chiếc giường rộng hai mét thôi, Lê Nhất Ninh đã cảm thấy không thích hợp.
Như thế không phải chỉ cần trở người một cái là có thể đụng phải đối phương rồi sao?!
Lê Nhất Ninh coi như là hiểu rõ nguyên chủ tại sao lại yêu cầu một chiếc giường rộng ba mét rồi, thân làm vợ chồng trên danh nghĩa không có tình cảm lại không thể phân phòng ngủ, chiếc giường năm mét thỏa mãn được tất cả.
Khoảng cách giữa bọn họ là cả một ‘ngân hà’, tóm lại là không thể vì không cẩn thận trở người đụng phải đối phương, đương nhiên cũng có thể giản lược bớt một số chuyện thích hợp xảy ra vào ban đêm ví dụ như ‘dục vọng' không thể khống chế chẳng hạn.
Nghĩ vậy, cô trộm liếc nhìn Hoắc Thâm một cái.
Không nhìn trộm không biết, vừa nhìn trộm thì bị bắt.
Đối diện với ánh mắt u ám của Hoắc Thâm, Lê Nhất Ninh tưởng tượng thái độ của nguyên chủ hất cằm đầy kiêu ngạo, liếc xéo anh: “Nhìn cái gì?”
Trông thì không ai bì nổi nhưng giọng nói quá yếu, nghe không ra chút khí thế nào trong đó.
Lái xe ngồi ở phía trước nghe thấy, cái tay đang cầm lái run một cái.
Hoắc Thâm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, im lặng mấy giây rồi hỏi: “Lúc tới em định nói gì với tôi?”
“Hả?”
Lê Nhất Ninh sững người, chốc lát sau thì phản ứng lại: “Sao anh đột nhiên hỏi cái này?”
Hoắc Thâm không lên tiếng.
Lê Nhất Ninh nghĩ tới chuyện vừa rồi đột nhiên cảm thấy Hoắc Thâm cũng không phải khó ở chung như vậy.
Thân làm một đại tiểu thư tương lai ‘có thể’ bị phá sản, bây giờ thứ cô cần nhất vẫn là kiếm tiền. Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh nói thẳng: “Muốn hỏi anh…… bên công ty giải trí của bọn anh còn nhận người không?”
Hoắc Thâm liếc nhìn cô một cái.
Lê Nhất Ninh tiếp thêm dũng khí: “Tôi muốn ký hợp đồng với công ty các anh, được không?”
Lúc lâu sau, Hoắc Thâm mới thu ánh mắt lại, thấp giọng hỏi: “Vì theo đuổi ngôi sao?”
Lê Nhất Ninh: “…….”
“Không phải không phải.” Cô vội vàng xua tay giải thích: “Tôi theo đuổi ngôi sao gì chứ, bây giờ tôi không theo đuổi nữa hơn nữa tôi theo đuổi lúc nào, đó đều là lời đồn nhảm!”
Chân thành thật ý đấy, Lê Nhất Ninh suýt chút nữa là tin những lời nói bậy của mình rồi.
Nghe xong, Hoắc Thâm nhìn cô bằng ánh mắt ý vị sâu xa: “Phải không.”
Anh nghiêng đầu, đột nhiên nói: “Quẹt thẻ của tôi bao rạp mua biển quảng cáo, còn ấn tượng không?”
“……..”
“Hả??”
Cái gì?! Cô lại từng làm loại chuyện không phải người đó?!
Nếu không phải nơi này không cho phép, Lê Nhất Ninh thật muốn lập tức biểu diễn vẻ mặt kinh ngạc.jpg cho Hoắc Thâm xem.
Nhưng không được, cô phải bình tĩnh.
Có điều Lê Nhất Ninh không hiểu……. Nguyên chủ bị điên rồi sao, bản thân cô ấy đâu phải không có tiền, tại sao muốn tiêu tiền của ông xã để theo đuổi minh tinh chứ đây chẳng khác nào muốn nói với anh ấy — — Tôi đang đội nón xanh cho anh đấy sao.
Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh rùng mình một cái.
Cô ngước mắt nhìn Hoắc Thâm vừa muốn giải thích hai câu, người đàn ông đó đã thu ánh mắt đang rơi ở trên người cô về rồi, lúc này đang khép mắt nghỉ ngơi.
Lê Nhất Ninh do dự, tự biết mình mà ngậm miệng lại.
Sự việc đã xảy ra rồi cô cũng không nhất thiết phải giải thích, duy chỉ có một việc cô có thể làm đó là sau này có theo đuổi minh tinh — — không tiêu của ông xã nữa nhé?
Lê • điên cuồng truy tinh • Nhất • có tiền • Ninh — — đã nghĩ như vậy.
Sau khi về tới nhà, Lê Nhất Ninh nhanh chóng xuống xe chạy vào trong nhà.
Hoắc Thâm nhìn bóng lưng chạy trốn đó, bước chân hơi dừng lại nhìn về phía tài xế: “Thời gian gần đây bà chủ có gì khác thường không?”
Lái xe sững người, nghĩ ngợi nói: “Không có, nhưng tính cách của bà chủ hình như tốt hơn không ít.”
Nghe xong, con ngươi Hoắc Thâm sâu thâm mấy phần, suy tư vài giây rồi nói: “Tôi biết rồi, đi nghỉ ngơi đi.”
“Vâng.”
Lê Nhất Ninh về tới phòng ngủ thì đi thẳng vào nhà tắm tắm rửa.
Đợi lúc cô ra khỏi nhà tắm, trong phòng vẫn giống như lúc cô đi vào, trống không không người.
Cô nhíu mày, lấy làm bất ngờ.
Nhưng thân làm vợ chồng trên danh nghĩa, Lê Nhất Ninh không định không định đi hỏi Hoắc Thâm tại sao không đi tắm rồi ngủ.
Cô bò lên giường, ngoan ngoãn chiếm một góc ở bên mép giường của mình, ở giữa chừa một khoảng ‘mười vạn tám ngàn dặm’ cho bên còn lại.
Sau khi nằm xuống, Lê Nhất Ninh mới suy nghĩ tới tính khả thi của việc ký hợp đồng với công ty quản lý.
Đều đã quyết định rồi, vậy thì cứ đi làm thôi.
Dù sao ngoại trừ diễn xuất ra cô không còn bất kỳ kỹ năng nào khác, cô ở ngoài đời thực thật ra cũng là sinh viên của học viện điện ảnh, nhưng mà Lê Nhất Ninh không giống với những bạn học khác, cô chỉ là một con cá ướp muối, những bạn học khác lúc năm nhất năm hai thì đã bắt đầu ra ngoài nhận quay quảng cáo rồi, mà Lê Nhất Ninh cô chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống đại học, kiếm tiền gì đó cứ đợi tốt nghiệp xong lại nói.
Nhưng không ngờ, tới khi tốt nghiệp xong thì cô đã tới đây rồi.
Nghĩ tới đây, Lê Nhất Ninh thật sự có chút ưu thương.
Có điều khi nhìn thấy căn phòng lấp lánh ánh sáng ‘nhân dân tệ’ này, chớp mắt cô không còn ưu thương nhiều nữa.
Nghĩ mãi nghĩ mãi, Lê Nhất Ninh ngủ quên lúc nào cũng không biết.
Ngày hôm sau, Lê Nhất Ninh được người giúp việc gọi dậy.
Lúc cô thức dậy, người giúp việc nói Hoắc Thâm đang bơi lội.
Mắt Lê Nhất Ninh sáng ngời, đối với môn bơi lội quả thật có hứng thú, nhưng nghĩ lại cảm thấy bây giờ qua đó thì không thích hợp lắm, cô quyết định đợi hôm nào Hoắc Thâm không ở nhà bản thân sẽ đi hồ bơi chơi nửa ngày.
Nhà của bọn họ rất lớn, tầng trên cùng có một hồ bơi rộng hơn hai trăm mét vuông, ngoài hồ bơi ra còn có một hồ nước nóng, nếu không phải tối qua về nhà ăn cơm, Lê Nhất Ninh đang định đi ngâm nước nóng thả lỏng một phen.
Không thể không nói, cuộc sống của người có tiền đúng là không nhàm chán chút nào, cho dù là ăn không ngồi rồi cũng có thể tìm được những thú vui khác nhau.
*
Ngồi ở nhà ăn, đầu bếp đang làm bữa sáng.
Điện thoại của Lê Nhất Ninh rung lên, là Giản Viên Viên gửi tin nhắn tới.
[ A a a a a Ninh Ninh ông xã cậu lên hotsearch rồi! Hình chụp quá tuyệt luôn!]
Mấy ngày trước, Hoắc Thâm âm thầm về nước, lúc tinh mơ tin tức tác phẩm điện ảnh của đại ảnh đế hơ khô thẻ tre đã được truyền ra, thậm chí còn có người qua đường tung hình Hoắc Thâm ở nhà ăn ra, chứng minh người đàn ông bế quan ở tổ làm phim đã trở về thật rồi.
Lúc này, fan kích động không thôi.
Lê Nhất Ninh ngây người chốc lát, không tự chủ mở weibo ra.
Nhìn thấy từng chữ rõ ràng đó, Lê Nhất Ninh suy nghĩ mấy giây vẫn nhấn vào xem.
Được bình luận nhiều nhất chuyển phát nhiều nhất chính là dòng weibo của người tung tin, bên trên có chín hình chụp kiểu ô vuông của Hoắc Thâm, còn có hình chụp chung ở tổ kịch lúc đóng máy, còn có hình tối qua người đàn ông này ra ngoài ăn cơm.
Mỗi một bức ảnh rõ ràng không có tìm góc độ chụp đặc biệt, nhưng khi nhìn tới thì sẽ khiến bạn có cảm giác — — anh ấy là người tỏa sáng nhất, hấp dẫn nhất.
Bất kể là tướng mạo hay là khí chất, Hoắc Thâm đều có ưu thế được trời ưu ái.
Cô mở bình luận phía dưới, cách màn hình hình như đều có thể nhìn thấy cảnh tượng fan la hét chói tai.
[A a a a a cuối cùng anh cũng về rồi!! Nửa năm không gặp, sao anh ngày càng đẹp trai hơn vậy!]
[Anh về rồi có phải là sau này có thể thường xuyên gặp anh rồi không! Hoạt động gì đó đều đã sắp xếp cả rồi chưa!]
[Hu hu hu tui tiết kiệm tiền nửa năm, coi như cũng đợi được lúc đem đi tiêu xài rồi.]
[Nửa năm không gặp, anh vẫn đẹp trai hơn người như cũ, mong đợi tác phẩm điện ảnh mới của anh lên sóng.]
[A a a a a a a a a a hôm nay tôi chỉ biết như vậy!!!]
[Đợi một chút…… Anh trở về rồi, vậy không phải là lại sắp bị Lê Nhất Ninh đeo bám rồi không??]
Nhìn thấy dòng bình luận đó, Lê Nhất Ninh rất muốn đánh ra một dấu chấm hỏi.
Gì mà gọi là lại bị Lê Nhất Ninh đeo bám chứ, cô nào có đeo bám Hoắc Thâm?!
Thật ra trong tiểu thuyết, Lê Nhất Ninh xác thực là từng đeo bám Hoắc Thâm nhưng không phải cố ý làm đâu.
Là phía truyền thông cố ý dẫn dắt, cộng thêm nguyên chủ quả thực có chút kiêu ngạo nói chuyện không nể mặt ai, nên để lại ấn tượng ‘đeo bám’ này.
Phút chốc, ngoài trừ fan hoan hô Hoắc Thâm ‘xuất quan’ ra, còn có một hotsearch mới nhảy dù.
#Số ít nữ nghệ sĩ trong giới biết đeo bám nhất#
Người được nhắc tới tên nhiều nhất chính là Lê Nhất Ninh.
Trong nháy mắt, weibo của Lê Nhất Ninh bị thất thủ lần nữa, mà dân mạng hình như đã quên sự kiện vả mặt lần trước rồi, ào ào tiến hành mắng mỏ vô lý với cô.
Lúc Lê Nhất Ninh nhìn thấy, mặt đầy vẻ ngơ ngác.
Cô cái gì cũng không làm, sao lại bị mắng rồi?
Nghĩ xong, cô ngước mắt lên hung ác trừng mắt với người đàn ông vừa ngồi vào bàn.
Hoắc Thâm đón nhận ánh mắt của cô, nhướng mày một cái.
“Hoắc Thâm.”
Lê Nhất Ninh gọi anh.
Hoắc Thâm đáp một câu: “Có chuyện gì.”
Giọng nói lạnh nhạt, giống như bọn họ chính là hai người xa lạ.
Lê Nhất Ninh nghẹn một lúc, cuối cùng vẫn nhịn không được cơn giận của mình, giơ cao điện thoại cho anh xem: “Từ lúc nào tôi luôn đeo bám anh thế?”
Hoắc Thâm liếc màn hình một cái, sau khi nhìn thấy nội dung phía trên xong, anh ngừng lại: “Em muốn nói gì?”
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi, nghiêm túc nói: “Mọi người đều nói hành vi của fan thần tượng giải quyết, fan của anh bôi nhọ tôi như vậy, chẳng phải anh nên giải quyết thay bọn họ tiến hành bồi thường tổn thất cho tôi phải không?”
Cô lẽ thẳng khí hùng nói, một chút cũng không thấy xấu hổ.
Trên thực tế…… Lê Nhất Ninh vẫn có chút xấu hổ.
Nhưng sau khi cô nghiêm túc suy nghĩ một đêm, cô muốn vào giới giải trí quay phim kiếm tiền, cách tốt nhất và ngắn nhất chính là ôm đùi Hoắc Thâm này.
Đương nhiên không phải kiểu ăn vạ đó, mà là ký hợp đồng với công ty bọn họ.
Công ty giải trí sở tại của Hoắc Thâm là công ty nổi tiếng nhất trong giới, nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty không nhiều lắm nhưng chỉ cần ký rồi thì không đầy một năm ắt sẽ nổi tiếng.
Tiêu chuẩn để ký hợp đồng với công ty này là “tốt nhất chứ không phải nhiều nhất”, mỗi một nghệ sĩ ký hợp đồng đều có điểm nổi bật không giống nhau hơn nữa tài nguyên công ty vô cùng tốt, chỉ cần ký rồi trên căn bản chỉ cần đợi bạo hồng thôi.
Lê Nhất Ninh thừa nhận bản thân có chút không phúc hậu, nhưng bây giờ Hoắc Thâm cũng coi như là ông xã của mình, lợi dụng được vẫn nên lợi dụng một chút chứ?
Nghe tới đây, sắc mặt Hoắc Thâm nhàn nhạt nhìn cô.
“Sau đó thì sao?”
Lê Nhất Ninh cảm thấy tên đàn ông thối này là đang cố ý mà, cô đã nói trắng ra như vậy rồi mà còn hỏi?
“Muốn bồi thường cái gì?” Hoắc Thâm nhìn vẻ mặt thay đổi của cô, hời hợt hỏi một tiếng.
Mắt Lê Nhất Ninh sáng lên, vui sướng nói: “Muốn ký hợp đồng với công ty các anh.”
Hoắc Thâm khẽ cười một tiếng, dùng dao nĩa cắt món ăn ở trước mặt, nhàn nhạt nói: “Chuyện ký hợp đồng em nên tìm ông chủ của công ty.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đừng cho rằng tôi không biết, ông chủ lớn nhất của công ty đó chính là anh.”
Mà bây giờ người đang đứng tên tuy là một người bạn tốt của Hoắc Thâm, nhưng thực ra công ty giải trí này thuộc quyền sở hữu của Hoắc Thâm.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao anh đã nổi tiếng tới mức độ này rồi mà cũng không rời khỏi công ty để mở phòng làm việc riêng.
Tay Hoắc Thâm hơi ngừng lại, cảm thấy có chút bất ngờ khi cô vợ nhỏ ngày thường không nghe không hỏi tin tức về mình mà lại biết thông tin này.
Có điều biết cũng không có gì kỳ lạ, anh nhàn nhạt ‘ừ’ một tiếng, nhấp một ngụm cà phê: “Tôi cho người liên lạc với em.”
“A?” Lê Nhất Ninh ngẩn người mấy giây, sau đó mới phản ứng lại Hoắc Thâm đã đồng ý với mình rồi.
Nháy mắt cô vui vẻ lên: “Cảm ơn.”
Nghe thấy giọng điệu chân thành vui sướng này, Hoắc Thâm hơi sững sờ, cụp mí mắt nhếch môi. Không ngờ rằng thì ra vợ anh lại dễ dỗ như vậy.