Sau khi đạt được lời đồng ý của Hoắc Thâm, ngay cả khi Lê Nhất Ninh nhìn thấy những bình luận mắng mình trên weibo cũng thấy chúng thuận mắt hơn rất nhiều.

Mấy ngày sau, giải trí Vạn Cổ tuyên bố đổi chủ là bị giải trí Tinh Hà thu mua.

Tin tức này vừa truyền ra, dân mạng vừa kinh ngạc vừa hưng phấn, bị Tinh Hà thu mua, ý ở đây là……. toàn bộ nghệ sĩ của giải trí Vạn Cổ đều được ký hợp đồng với Tinh Hà rồi?!

Giải trí Tinh Hà là công ty sở tại của Hoắc Thâm, là công ty có không ít nghệ sĩ trong giới muốn ký hợp đồng nhất.

Tin tức vừa được xác nhận, fan giống như phát điên vậy.

[A a a a như vậy có phải anh trai của chúng ta cũng được vào Tinh Hà rồi không?]

[Ôi trời ơi, quá tuyệt rồi, sau này tài nguyên của Nguyên Nguyên có lẽ sẽ tốt lên rồi!]

[Hu hu hu hu cuối cùng con trai sắp được nổi tiếng rồi, quá xuất sắc!]

[Bắn pháo hoa chúc mừng! Con gái và con trai đều sắp tiến vào công ty lớn rồi, hy vọng sau này đừng có kiểu bình hoa tuyến mười tám đó nữa, đối xử với con trai và con gái bọn tôi tốt vào! Tinh Hà cầu xin mi đó!]

[Vậy thì vấn đề tới rồi — — toàn bộ nghệ sĩ của Vạn Cổ được ký hợp đồng sao? Vậy kiểu nghệ sĩ rác rưởi như Lê Nhất Ninh cũng được vào Tinh Hà sao? Móa, tui không muốn đâu! Loại người này sao có thể tiến vào Tinh Hà chứ?!]

Nghĩ như thế, cứ cách vài ngày, Lê Nhất Ninh lại bị lôi ra mắng một trận.

Mà đương sự lúc này đang ở nhà cùng ngâm suối nước nóng với Giản Viên Viên.

Buổi sáng cô kéo Giản Viên Viên cùng đi dạo phố, đến trung tâm thương mại shopping vài chiếc túi xách và mấy đôi giày cao gót, thuận tiện kéo Giản Viên Viên về nhà bàn đại sự cô muốn vào giới giải trí.

Lúc về tới nhà chỉ thuận miệng nói một câu chân hơi đau, quản gia lập tức hỏi cô có muốn ngâm suối nước nóng mát-xa thả lỏng một chút không.

Lê Nhất Ninh ngẩn người, đợi khi phản ứng lại thì bản thân đã kéo theo Giản Viên Viên đứng bên hồ nước nóng rồi.

Hồ nước nóng rất lớn rất lớn, được xây ngay trong nhà hơn nữa còn được bày trí đẹp đẽ xa hoa hơn cả hồ nước nóng ở bên ngoài.

Đại khái là do nguyên chủ thích, giữa hồ được xây một hòn núi giả, suối nước nóng từ trong khe đá núi giả róc rách chảy ra, trút xuống trong hồ.

Tiếng nước đó vui tai, nghe giống như tiếng tiền vàng đang chảy.

Xung quanh núi giả trồng không ít hoa cỏ trông càng giống nước suối tự nhiên ở trong núi sâu, cách không xa còn có một chiếc giường đá, óng ánh long lanh giống như được dùng ngọc thạch khắc thành.

Xung quanh có mấy người, được biết là chuyên gia mát-xa của Lê Nhất Ninh, hiện đang làm vật liệu mát-xa cho bọn họ.

Lê Nhất Ninh lặng lẽ nhéo bản thân một cái, sau khi xác nhận đây không phải là mơ mới khẽ than một tiếng.

Mùi nhân dân tệ bay bổng trong không khí, cô nhẹ nhàng cẩn thận, hít sâu một hơi.

Nhà Giản Viên Viên cũng có tiền nhưng vẫn chưa bì kịp mức độ này của Lê Nhất Ninh.

Ít nhất trong nhà này có xây hồ nước nóng, còn nhà cô thì không cho phép.

Nhìn mọi thứ ở trước mắt, Giản Viên Viên nhịn không được cảm khái một tiếng: “Nhà theo chủ nghĩa tư bản chính là có tiền.”

Lê Nhất Ninh cong môi mỉm cười: “Đúng vậy, đợi lát nữa mát-xa xong, chân của chúng ta sẽ không bị sưng nữa.”

“Không sai.”

Hai người đều biết hưởng thụ, thoải mái khoan khoái ngâm trong hồ nước nóng, khép mắt nghỉ ngơi.

…………

Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ phần yên tĩnh này.

Lê Nhất Ninh liếc nhìn điện thoại của mình, sau khi nhìn thấy tên hiển thị thì nhướng mày một cái.

“Ai vậy?” Giản Viên Viên dựa tới nhìn một cái, kinh ngạc la lên: “Đồng Nhiễm?”

Lê Nhất Ninh cũng không hiểu tại sao Đồng Nhiễm lại gọi điện thoại cho mình, sau khi đưa mắt nhìn nhau với Giản Viên Viên xong cô vẫn tiếp máy.

“Alo.”

“Ninh Ninh, bây giờ cô đang ở đâu?” Giọng nói của Đồng Nhiễm mềm mại, rất dịu dàng.

Lê Nhất Ninh ‘a’ một tiếng, “Tôi đang ở nhà, sao vậy?”

Đồng Nhiễm có chút bất ngờ: “Cô ở nhà làm gì, cô không lên mạng sao?”

Lê Nhất Ninh chớp mắt nhìn xung quanh: “Không có, tôi vừa mới ngâm suối nước nóng không cầm điện thoại.”

Lời vừa dứt, rõ ràng Đồng Nhiễm ngẩn người một lúc, kinh ngạc nói: “Đừng nói đùa nữa, suối nước nóng nào xây ở trong nhà.”

Lê Nhất Ninh: “…….”

Cô vừa muốn nói nhà tôi có, nhưng bị đánh gãy rồi.

Đồng Nhiễm rõ ràng cho rằng cô đang nói đùa, trực tiếp nói việc chính: “Bây giờ cô đã hủy hợp đồng với công ty rồi sao?”

Lê Nhất Ninh thả lỏng, nhớ tới lời Hoắc Thâm hôm qua nói với mình: “Đúng vậy, sao thế?”

Đồng Nhiễm rõ ràng có chút lấy làm tiếc: “Hủy thật rồi sao, hay là cô đi tìm chị Triệu nói chuyện đàng hoàng với chị ấy, bây giờ công ty chúng ta bị Tinh Hà thu mua rồi, nghệ sĩ của công ty có lẽ đều được vào Tinh Hà, sau này tài nguyên nhất định sẽ không tệ, không phải cô luôn muốn có tài nguyên tốt sao.”

Cuối cùng, cô ta còn bổ sung một câu: “Tôi cảm thấy cô nói chuyện đàng hoàng với chị Triệu, chị ấy nhất định sẽ đối xử khoan hồng, tuy chưa chắc có thể vào Tinh Hà nhưng ít nhất có thể chuyển tới công ty khác, chẳng lẽ bây giờ cô đã ký hợp đồng với công ty khác rồi, là công ty nào vậy?”

Nghe xong, Lê Nhất Ninh coi như là nghe ra ý nghĩa của cuộc điện thoại này rồi.

Cô im lặng mấy giây, hỏi ngược lại: “Đồng Nhiễm, thời gian trước đó cô không có xem tin tức sao?”

“Hả?”

Lê Nhất Ninh ngâm mình trong suối nước nóng có độ nóng vừa phải, ngửi mùi cây hương như cách đó không xa bay tới, từng chữ từng chữ nhắc nhở cô ta: “Một mình tôi có thể mua được đồng hồ thiết kế riêng của PATEK PHILIPPE thì tại sao cần người khác cung cấp tài nguyên cho tôi?”

Cô cười khẽ một tiếng: “Nếu tôi thật sự muốn quay phim thì tôi có thể tự làm một sân khấu, hiểu không? Cho nên hủy hợp đồng là do tôi hủy, chuyện gì cũng không có.”

Nói xong, cô cong môi cười: “Có điều vẫn nên cám ơn ý tốt của cô, chuyện cầu tình với chị Triệu gì đó ngược lại không cần thiết đâu.”

Cô dừng mấy giây, mỉm cười nhắc nhở: “Sau này cô cũng đừng dùng cách nói bóng nói gió nhiều như vậy để thăm dò tin tức, nếu cô thật sự muốn biết cái gì thì cứ việc nói thẳng, tôi đều có thể nói với cô.”

Nói xong, Lê Nhất Ninh cúp máy ngay.

Giản Viên Viên ở bên cạnh nghe hết tất cả, phì cười nói: “Sao mình cảm thấy Đồng Nhiễm này…… có một loại cảm giác nói không nên lời là sao?”

“Cô ta gọi điện thoại cho cậu ngoài mặt là quan tâm hỏi han…… thật ra là muốn nghe ngóng xem hiện tại cậu đã ký với công ty nào?”

Lê Nhất Ninh lắc đầu: “Không xác định.”

Trông Đồng Nhiễm như là có ý tốt nhưng quan hệ giữa Lê Nhất Ninh và cô ta không tốt đến vậy, thậm chí còn từng tàn ác chĩa mũi nhọn vào cô ta, lúc này lại gọi điện tới khuyên nhủ như vậy, nói thật — — cô không cảm thấy cô ta có ý tốt.

Ban đầu khi đọc tiểu thuyết cô đã luôn có cảm giác nhân vật nữ chính này không tốt như vậy, tóm lại — — không có cảm giác thoải mái khiến Lê Nhất Ninh thích.

Đương nhiên, tác giả muốn thiết kế như vậy cô cũng hết cách.

Nhưng mà bây giờ cô đã trở thành Lê Nhất Ninh rồi, tất nhiên cô muốn thay đổi kết cục của nguyên chủ.

Giản Viên Viên cũng không nói nhiều nữa, hai người ngâm mình thả lỏng ở trong suối nước nóng, sau đó còn để chuyên gia mát-xa chân một lúc để giảm cơn đau xót.

Sau khi mát-xa xong, Lê Nhất Ninh trực tiếp nằm trên giường ngọc ngủ mất.

Lúc tỉnh lại, Lê Nhất Ninh là bị tiếng nhảy ùm vào trong nước làm cho tỉnh dậy.

Cô mở đôi mắt nhập nhèm, vô ý thức ngẩng đầu nhìn qua đó.

Không nhìn không biết, vừa nhìn thì đôi mắt hạnh xinh đẹp của cô dời đi không nổi nữa.

Trước đó cô đã từng nghe ngóng, căn nhà này của bọn họ chiếm diện tích hơn một ngàn mét vuông, ngoài trừ các loại cây cối màu xanh ở trong sân ra riêng tòa biệt thự này thôi cũng chiếm hơn một ngàn mét vuông rồi.

Tầng lầu này, một nửa là bị hồ nước nóng chiếm mất mấy trăm mét vuông, nửa còn lại chính là hồ bơi.

Giữa hai bên không có vách ngăn gì che chắn, chỉ có điều không giống với những nơi khác có một bức tường kính chắn ở giữa, có thể là để thuận tiện giữa hai bên chỉ đặt một cánh cửa thủy tinh kéo ra, đề phòng hơi nước của hồ nước nóng bốc lên ngột ngạt.

Mà lúc này…… cánh cửa đó chỉ có người đi vào mới đẩy ra, hiện tại đang được mở rộng khiến cho Lê Nhất Ninh nằm ở trên giường có thể nhìn rõ hồ bơi bên kia.

Bên đó, bây giờ có một người đàn ông đang bơi với thân hình cao lớn, đường nét ngũ quan cứng rắn, đường cong cơ thịt đầy đặn.

‘Tiếng nước’ vừa rồi chính là do Hoắc Thâm nhảy xuống hồ bơi tạo ra.

Nhìn tư thế bơi của người đàn ông đó cùng với cánh tay gầy đều đặn thỉnh thoảng lộ ra, Lê Nhất Ninh vô thức…… nuốt nước miếng.

Thân làm một người nhan khống lại có yêu cầu nhất định đối với thân hình đàn ông, cô không thể không nói thân hình của Hoắc Thâm chỉ bao hàm trong một chữ ‘tuyệt’.

Rõ ràng thuộc loại khi mặc quần áo thì gầy cởϊ qυầи áo rồi thì có thịt, cơ bắp không nhiều không ít vừa đủ khiến người ta nhìn không chán nhưng lại có cảm giác vô cùng an toàn.

Cô đang nhìn say sưa ngay cả khi người đàn ông đó ra khỏi hồ bơi lúc nào cũng không phát hiện, Lê Nhất Ninh chỉ biết…… đường nhân ngư càng nhìn càng rõ ràng kia dần dần xuất hiện ở trước mắt mình, nhìn đến mức mắt cô ngây dại.

Bỗng, phong cảnh trước mắt không thấy nữa.

Lê Nhất Ninh mơ màng ngẩng đầu chạm phải con ngươi sâu không thấy đáy của người đàn ông đó, cô ngây người mấy giây rồi mới phản ứng lại bản thân đang làm gì.

“Tôi……” Cô ấp úng, nhanh chóng giành quyền phát ngôn trước khi Hắc Thâm mở miệng: “Anh tới đây lúc nào?”

Giọng điệu chất vấn của cô không tốt lắm: “Sao không nói một tiếng?”

Hoắc Thâm nhìn gương mặt hồng hồng cùng vành tai đỏ ửng lộ ra ngoài của cô, khẽ cười một tiếng.

“Xuống lầu ăn cơm.”

Lê Nhất Ninh: “……”

Nhìn bóng lưng người đàn ông xoay người rời khỏi, cô vô thức cầm điện thoại qua nhìn một cái, sau khi nhìn thấy thời gian hiển thị trên màn hình, mắt của cô dựng đứng lên.

Bảy giờ rồi?!

Vậy mà đã bảy giờ rồi?!

Cô đã ngủ ở đây hết bốn tiếng đồng hồ?! Cô là heo sao hả!

Còn nữa……. Cô nhìn bóng lưng đã đi xa của Hoắc Thâm, cảm thấy áy náy.

Cho nên Hoắc Thâm là lên đây gọi cô sao?

Hơn nữa……. Nếu cô nhớ không lầm thì nhà này là đúng sáu giờ ba mươi đã bắt đầu ăn cơm rồi.

Nghĩ tới đây, Lê Nhất Ninh không thể không nghĩ nhiều — — Hoắc Thâm đợi mình cả nửa tiếng sao??

Mà cô vừa rồi đã làm gì, không chỉ nhìn lén người ta còn chất vấn người ta, chuyện này bản thân có hơi quá đáng rồi phải không?!

Sau khi mang theo nỗi áy náy đi tới phòng ăn, bữa tối đều đã được chuẩn bị xong dường như chỉ đợi hai người tới thôi.

Lê Nhất Ninh ngồi xuống, nghĩ ngợi một lúc mới nói: “Bạn của tôi đâu?”

Quản gia bước lên đáp: “Lúc năm giờ Giản tiểu thư đã về nhà rồi.”

Nghe xong, Lê Nhất Ninh không dám nói nhiều thêm một câu thừa thãi nào nữa.

Hai người ngồi đối diện nhau, yên lặng ăn cơm.

Hơi thở của hai người quản gia và người giúp việc không mạnh, cả phòng ăn chỉ có âm thanh của dao nĩa va chạm, ngay cả tiếng nhai nuốt thức ăn cũng không có.

Cô tạm thời chuyên tâm thưởng thức món ngon trước mắt, sau khi ăn xong Hoắc Thâm lên lầu, Lê Nhất Ninh nằm ở trên sofa phòng khách nghỉ ngơi.

Cô nhìn màn hình lớn cách đó không xa, nghĩ ngợi rồi nhìn quản gia: “Hôm nay sao ăn cơm muộn như vậy?”

Quản gia sững người, mỉm cười nói: “Ông chủ thấy bà chủ ngủ quá ngon, nói ăn muộn một chút cũng không sao.”

Lê Nhất Ninh: “…….”

Nhìn nụ cười trên mặt quản gia, cô thế nào cũng cảm thấy không chân thực chút nào chứ.

Hai người đối mắt nhìn nhau, cô mím môi: “Ông chủ về lúc mấy giờ?”

“Năm giờ.”

“…………”

Hai người tiếp tục im lặng, Lê Nhất Ninh ho một tiếng giả vờ bình tĩnh: “Ông chủ đang ở thư phòng sao?”

“Vâng ạ.”

Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi, bỗng cảm thấy khâm phục Hoắc Thâm.

Người này không chỉ chỉ muốn quay phim, sau khi về nhà không dễ gì mới được cơ hội nghỉ ngơi thì anh còn phải giải quyết một đống công việc của công ty.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play