Bỏ qua cặp gà bông này đi, mất quá nhiều thời gian rồi, trong một lớp học đâu chỉ có gà bông, còn nhiều cặp khác cơ mà!
Từ gà bông, chúng ta lại có cặp gà trưởng thành. Cặp đũa lệch 1m8 và 3m chẻ đôi, nhìn hai đứa đi cạnh nhau mà tôi xao xuyến lạ kỳ. Chiều cao của Toàn và Ly luôn là một trong những yếu tố làm tôi ngứa ngáy, Ly chỉ cao đến ngực của Toàn, dáng người lại nhỏ nhắn xinh xắn, thử hỏi ai có thể cưỡng lại đây.
Mỗi động tác xoa đầu hay cử chỉ nũng nịu đánh yêu đều bị tôi thu vào mắt rõ mồn một.
Vì sao ạ? Vì tôi là cái đứa ngồi cùng bàn với Toàn!
Lớp tôi xếp chỗ theo bốc thăm, không phân biệt nam nữ, không phân biệt giới tính và cũng không phân biệt chiều cao.
Khi biết tin mình ngồi với Toàn, tôi sốc tới mức đã tưởng tượng ra cảnh Toàn bị đánh hội đồng vì cái tính của nó.
Nết của Toàn ối dồi ôi lắm ạ, cũng không hẳn là tôi ghét Toàn nên chỉ ngồi săm soi tìm ra lỗi mà ghét nó đâu, mà độ nổi tiếng của Toàn đã lan rộng đến cả lớp.
Mỗi cái vươn vai, ngáp ngắn ngáp dài của các bạn khác thì ôi chao nó thật bình thường, nhưng đến Toàn nó lại ô dề đến không thể chịu nổi.
Nhờ phước của Toàn, mỗi lần giáo viên bị Toàn thu hút sự chú ý, các thầy cô đều tiện thể liếc mắt sang nhìn tôi.
Tôi ngồi bàn gần cuối, nơi được gọi là đáy xã hội khi mà một nửa lớp gần bàn giáo viên ngoan ngoãn như một chú cún, nửa còn lại…
Ờ, có thể gọi là nơi những con chó săn được thả tự do hay cái tên thân mật khác là dưới đáy của xã hội.
Ngồi ở vị trí đắc địa, một nơi mà ánh sáng tri thức không thể chạm tới, đáng nhẽ tôi phải vô cùng ung dung và thoải mái, nhưng không ngờ tôi vẫn phải chăm chú nghe giảng như tầng lớp thượng lưu!
Tuy dáng người tôi thấp bé nhưng tôi vẫn cười mỉm khi đối diện với ánh mắt của giáo viên và tập luyện sự dẻo dai của mình bằng cách tránh né những bóng lưng cao to đã che mất chiếc bảng của tri thức.
Ngồi trong lớp là vậy, nhưng hễ ra chơi lại là một khung trời khác. Tôi tự động nhường chỗ của mình cho Ly và ngồi một góc nào đó hả hê nhìn cô bạn xử tử thằng kia.
Có lẽ thứ tình yêu trong sáng của tuổi học trò đã mang đến cho Toàn một nguồn sức mạnh kì diệu nào đấy để rồi thanh tẩy cái nết của Toàn.
Khi ở chung một khung hình với Ly, Toàn ngoan ngoãn hơn hẳn, không dám làm ra mấy trò ngu ngốc nữa.
Điều gì đã thức tỉnh Toàn vậy nhỉ? Lời khuyên chân thành hay sự đằm thắm dịu dàng của Ly?
Không ạ, vì bà Ly cũng chả phải người hiền lành gì.
Như đã nói từ trước, Ly chỉ cao 3m chẻ đôi nhưng ngược lại Ly có volunteer cực đỉnh, một âm lượng cao đến mức có 10 tôi gộp lại cũng khó sánh bằng.
Ly và Toàn đúng là ông tám lạng bà nửa cân, nhưng nửa cân này có thể đè chết Toàn.
Chỉ cần Ly hơi trợn mắt, nhăn mày, và nhẹ nhàng nói: "Nín!" hay "Ngậm!" là bảo đảm Toàn không thể hó hé.
Nếu mà Toàn dám thì lập tức bị tát ngay, vừa lòng tôi lắm!
Tình yêu mà, dù đối phương có làm gì thì cũng vui vẻ chấp nhận và tha thứ cho nhau, chính cái sức mạnh mãnh liệt ấy là gắn kết hai trai tim không chung nhịp đập với nhau.
Để, trừ hoạ cho lớp tôi! Cái lớp học của tôi đã đủ loạn rồi, tôi không chắc mình có thể bình thường nếu Ly không đi chung với Toàn nữa.
Những con người ấy nên, bắt buộc phải dính lấy nhau để người khác được yên thân các bác ạ, tin tôi đi.
Cũng chính cái gọi là tình yêu của gà trưởng thành đã khiến cho tôi sáng mắt ra.
Tôi là người không biết yêu, cũng không muốn yêu nhưng nhìn hai chúng nó chí chóe với nhau xuất ngày cũng khá vui đấy chứ.
Không chỉ riêng tôi mà các bạn gọi là hàng xóm với nhau trong lớp cũng rất 'ái ngại' khi nhìn hai đứa tình chàng ý thiếp như vậy.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, chỉ có Ly mới trị được Toàn, và chỉ có toàn mới có đủ sức nhẫn nại để nghe Ly nói, dù hai đứa có cãi nhau như thế nào đi nữa thì vẫn trở nhau đi học, trở nhau về.
Nhiều lúc tôi lơ đãng nhìn ra bầu trời phía xa, sau đó lại bất ngờ vì tương lai phía trước.
Có thể u ám nhưng cũng có thể ngập tràn trong sắc màu, hy vọng mọi thứ diễn ra tốt đẹpnhư chính ước mơ và hoài bão của lứa tuổi học trò.
Lâu lâu cũng thấy mình , đừng để tao bắt thóp nhé Toàn ơi, tao vẫn ghét mày lắm!