Triệu Phán Nhi biết đối phương nhất định là tiểu nương tử hôm trước mượn xiêm y của nàng, ra đến ngoài vườn liền thấy một nữ tử ăn vận như nha hoàn của nhà giàu.
Xuân Đào vẻ mặt tươi cười đưa một hộp lễ vật cho Cát Chiêu Đệ: “Cô nương nhà ta vốn muốn đích thân tới tạ ơn, chỉ là dạo gần đây có chút bất tiện, cho nên chỉ có thể phái nô tỳ qua đây. Đây là xiêm y lần trước mượn của ngài, đã được giặt ủi sạch. Ngoài ra còn một chút lễ mọn.”
“Quý phủ thật quá khách khí.” Triệu Phán Nhi cầm lấy danh mục lễ vật từ tay Cát Chiêu Đệ, chỉ lướt qua liền giật mình, vội vàng từ chối khéo, “Những thứ này quý giá quá. Làm phiền cô nói lại với vị tiểu nương tử kia, chẳng qua chỉ tiện tay giúp chút việc nhỏ thôi, lễ vật lớn như vậy, thật ngại không dám nhận…”
Xuân Đào thấy thế không khỏi mỉm cười: “Ngài hãy nhận đi, một chút lễ vật này người khác có lẽ sẽ cảm thấy quý giá, nhưng với Cao gia chúng ta mà nói thì không tính là gì.”
Triệu Phán Nhi ngẩn người, ngập ngừng hỏi: “Quý phủ chắc không phải là phủ của Cao Quan sát chứ?”
Lúc này đến phiên Xuân Đào bất ngờ, cô ta ngạc nhiên hỏi: “Tiểu nương tử làm sao đoán được?”
Triệu Phán Nhi liếc mắt ra dấu cho Tôn Tam Nương và Tống Dẫn Chương đang mặt mày hoảng hốt, nàng mỉm cười nói với Xuân Đào: “Khắp thành Đông Kinh này, người họ Cao có thể có được khí phái như thế, nào còn người thứ hai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT