(*) Nhất hô bá ứng: Được đông đảo, được nhiều người hưởng ứng nghe theo, làm theo.
(**) Ta thấy còn thương: là một thành ngữ bắt nguồn từ "Thế thuyết tân ngữ" của nhà Tống thời Nam Bắc Triều. Đại tướng Hoàn Ôn diệt nước Thành Hán, nạp em gái của quốc chủ nước này làm thiếp, xem như chiến lợi phẩm. Chính thê của ông là Nam Khang công chúa nghe tin, tức giận vác dao chạy đi "đánh ghen". Ai ngờ đến nơi thấy cô thiếp kia xinh đẹp tuyệt vời, lại đang rơi lệ vì nước mất nhà tan, bèn quẳng dao đi mà thốt lên "Chị thấy em mà còn không thể không thương, huống hồ lão già kia." Từ đó công chúa hết mực yêu chiều vị thiếp này của chồng. (Nguồn: Sunseeker)
(***) Thiên y vô phùng: Thành ngữ Trung Quốc chỉ sự hoàn hảo không kẽ hở.
---
Tống Dẫn Chương quay trở lại khách điếm, trong đầu vẫn còn hồi tưởng lại hình ảnh Trương Hảo Hảo nhất hô bá ứng (*), vừa mới bước vào phòng, liền thấy Tôn Tam Nương chạy như bay về, đóng chặt cửa lại. Tống Dẫn Chương hoảng sợ, hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Tôn Tam Nương vẻ mặt khẩn trương khoát khoát tay, giống như kẻ trộm nói: “Không có việc gì, chút nữa nói sau, chúng ta cầm tay nải chạy mau… ơ kìa, sao mặt muội sao lại đỏ như vậy, có phải lại bị trúng gió hay không?”
Tống Dẫn Chương một lòng một dạ nghĩ đến chuyện của Trương Hảo Hảo, không chú ý tới cử chỉ cổ quái của Tôn Tam Nương, vô cùng kích động nói: “Không có không có, muội chỉ là kích động, Tam Nương, tỷ không biết vừa rồi muội nhìn thấy gì đâu, có rất nhiều người tập trung trên đường lớn, chỉ để thấy mặt Trương Hảo Hảo một lần. Nàng cũng chỉ là ca kĩ, nhưng lại được Quan gia chính miệng khen ngợi, Bát Đại vương ban trâm cài cho nàng, Liễu Thất quan nhân còn vì nàng mà dẫn ngựa...” Tống Dẫn Chương nói còn chưa nói xong, đã bị tiếng nổ lớn ngoài phòng cắt ngang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play