Mộng Hoa Lục

Chương 7. Mê mắt người (Phần 2)


4 tuần

trướctiếp

Đêm đó, mưa sa gió giật, sấm sét ầm ầm, xe ngựa chở nhóm Triệu Phán Nhi gian nan tiến về phía trước. Triệu Phán Nhi nôn nóng nói: “Quan gia (gia nghĩa là lão gia, không phải “quan gia” ý chỉ vua), phiền ngài nhanh thêm chút nữa, đêm nay chúng ta nhất định phải đuổi tới Đông Kinh!”
Xa phu lắc đầu, thanh âm bị gió mạnh thổi đến có chút đứt quãng: “Không nhanh được, mưa quá lớn, con đường phía trước cũng không thấy rõ được!”
“Ta tới giúp ngài.” Triệu Phán Nhi không màng hai tỷ muội ngăn cản, chui ra ngoài xe, giúp xa phu cầm đèn, chỉ chốc lát sau, mặt Triệu Phán Nhi đã trắng bệch vì lạnh. Tống Dẫn Chương cuống quýt tìm dù che mưa, muốn chui ra ngoài che cho Triệu Phán Nhi. Tôn Tam Nương vội vàng ngăn cản: “Bệnh của muội còn chưa khỏi hẳn, đừng phiền thêm!” Nói xong, nàng đoạt lấy dù, nghiêng nửa người ra ngoài bung dù che cho Triệu Phán Nhi.
Trước đây, tôn Tam Nương nhân lúc Triệu Phán Nhi ngủ, đã lén nói toàn bộ sự thật cho Tống Dẫn Chương. Nhìn Triệu Phán Nhi kiên cường cầm đèn trong mưa gió, Tống Dẫn Chương đau lòng không thôi, lẩm bẩm: “Âu Dương Húc, Phán Nhi tỷ đẹp như vậy, đối đãi với ngươi lại tốt như vậy, ngươi nỡ lòng nào bỏ tỷ ấy mà cưới người khác?”
Sáng sớm, xe ngựa còn phi nước đại trên đường, nơi xa thấp thoáng hiện ra một tòa thành trì nguy nga, ba người phụ nữ dáng vẻ chật vật, mơ màng ngủ trong xe ngựa ngổn ngang.
“Ba vị nương tử, tỉnh dậy đi, đã đến Đông Kinh rồi!”
Vừa nghe thấy thanh âm của xa phu, Triệu Phán Nhi lập tức tỉnh táo, nàng bối rối vén rèm xe lên, ba chữ "Tuyên Hóa Môn" trên cổng thành có thể thấy rõ ràng. “Đây là Đông Kinh?” Triệu Phán Nhi bắt lấy Tam Nương cũng đang dò ra ngoài cửa sổ: “Tam Nương, hôm nay là ngày mấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp