Lục Dã ngồi chờ cô cũng không chơi điện thoại, cũng không cúi đầu, dáng ngồi thẳng, nhìn từ xa trông rất đẹp.
Đèn trong quán ăn kiểu Nhật là đèn đối diện với bàn, trên đầu còn có một cái nữa, vậy nên ánh sáng chỉ tập trung chiếu xuống thôi.
Cũng có thể cho là Mạnh Vân đang đi ăn với một soái ca đi.
Mà Lục Dã dường như cảm nhận được cô, đột nhiên anh quay đầu lại, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Mạnh Vân hơi ngượng ngùng, cô cúi đầu quay về chỗ ngồi.
“Là mẹ Giai Giai.”
Lục Dã “Ừ” một tiếng, sau đó đẩy đĩa thịt đến trước mặt cô, “Mạnh Vân, anh cảm thấy em vẫn muốn ở lại trường đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play