Lục Dã biết tính của Mạnh Vân, chỉ cần nhìn ánh mắt của cô là biết cô đang tức giận hay không.
Nhưng dù thế nào thì anh vẫn muốn bị cô mắng một chút, đằng nào cũng phải giả vờ sợ hãi rồi thì giả cho chót, vậy nên anh liền tranh thủ ôm cô trong ngực một chút rồi buông ra.
Thực ra Mạnh Vân có cảm động một chút, hẳn là Lục Dã đã đợi cô ở cổng trường rất lâu, sau đó lại lo lắng cho cô nên mới chạy đến.
Chỉ là Lục Dã đúng là biết tranh thủ, có việc gì cũng chạy đến nhà cô…
Mạnh Vân rót cho anh một cốc nước, nghiêm túc nói, “Lục Dã, về sau không cần lúc nào cũng chạy đến nhà em nữa, có việc gì anh cứ gọi cho em là được rồi.”
Nhưng cô lại không phải hay nói thẳng những chuyện như thế này, cho nên lúc nói ánh mắt cô cũng lảng đi chỗ khác, không có tí nào gọi là nghiêm túc cả.
Lục Dã thấy Mạnh Vân lo lắng đang mân mê ngón tay thì đột nhiên ý thức được mình hơi vội vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play