Nghe Thời Khanh Lạc hỏi như vậy, Trác Quân ngẩn người.
Nàng ta suy nghĩ một chút, rồi nói: “Thật ra ông ta có sủng ái một Trắc phi ở hậu viện, còn lập nhi tử của Trắc phi đó làm thế tử.”
“Người bên ngoài đều nói đó là nữ nhân mà Cẩm Vương sủng ái nhất.”
Sau đó sắc mặt nàng ta có chút quái dị nói: “Chỉ là, có một chỗ không được bình thường.”
Thời Khanh Lạc bát quái hỏi: “Chỗ nào?”
Trác Quân thấp giọng nói: “Trắc phi đó và đương kim hoàng hậu nương nương lớn lên rất giống nhau.”
Ngày đó nàng ta tiến cung đi thi đình, trùng hợp gặp Hoàng Hậu, trong lúc vô ý thấy được khuôn mặt của Hoàng Hậu, lúc ấy vô cùng hoảng sợ.
Bởi vì Hoàng hậu rất giống với Trắc phi ở hậu viện kia của Cẩm Vương.
Sở dĩ nàng ta gặp được Trắc phi của Cẩm Vương, không phải bởi vì Cẩm Vương dẫn nàng ta về phủ.
Mà là thế tử Cẩm Vương thường xuyên sẽ tổ chức yến hội, phần lớn đều sẽ mời mấy Cử nhân của Bắc Thành tham gia.
Trắc phi kia đã từng xuất hiện ở trong một bữa tiệc ngắm hoa chiêu đãi các nữ quyến, đúng lúc nàng ta nhìn thấy được.
Thời Khanh Lạc trừng lớn đôi mắt, “Đây không phải là Cẩm Vương cố ý chứ?”
Nàng không cảm thấy là do Cẩm Vương quá thích Hoàng Hậu, mới tìm một người thế thân.
Nếu thật sự thích, lại đi tìm thế thân, vậy nhất định sẽ giấu diếm rất kỹ.
Nàng cảm thấy Cẩm Vương là cố ý làm Hoàng đế chán ghét.
Cho nên mới sẽ khoe khoang sủng Trắc phi như vậy, còn để cho nhi tử của Trắc phi kia làm Thế tử.
Trác Quân cũng nói: “Ta cũng cho rằng Cẩm Vương là cố ý làm cho Hoàng Thượng xem.”
Thuận tiện cũng có ảnh hưởng đến Thái Tử.
Nếu Hoàng đế lòng dạ hẹp hòi, vậy khẳng định có thành kiến giận chó đánh mèo lên người Hoàng Hậu, như vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến Thái tử.
Nếu Hoàng đế không thích Thái Tử, vậy sẽ lập hoàng tử khác làm Thái tử.
Khẳng định mấy hoàng tử sẽ đấu đá gay gắt với nhau, cũng có thể để cho Cẩm Vương lợi dụng sơ hở.
Sở dĩ nàng ta nói chuyện này cho phu thê Tiêu Hàn Tranh cũng là vì khi đi Bắc Thành, Thời Khanh Lạc cũng sẽ tự mình phát hiện.
Trắc phi kia cũng rất thích đi các loại yến hội giống như nhi tử của mình, Thời Khanh Lạc có khả năng rất lớn sẽ được mời, rốt cuộc Cẩm Vương muốn mượn sức nàng.
Thời Khanh Lạc lại gặp qua Hoàng Hậu, tất nhiên có thể liên tưởng đến.
Hiện tại nàng ta nhắc nhở trước, cũng để cho hai người có chuẩn bị.
Thời Khanh Lạc hỏi: “Vậy chính phi của Cẩm Vương có con không?”
Trác Quân trả lời: “Chỉ có hai đích nữ, mấy nhi tử của Cẩm Vương đều là do Trắc phi và thị thiếp sinh ra.”
Thời Khanh Lạc lại hỏi: “Vậy Trắc phi sinh được Thế tử kia, gia thế rất tốt sao?”
Trác Quân lắc đầu, “Không tốt, nghe nói là khi Cẩm Vương đi du ngoạn đột nhiên gặp được, bởi vì rất thích nên mang về vương phủ, trực tiếp hạ lệnh lập làm Trắc phi.”
Thời Khanh Lạc vừa nghe, càng cảm thấy đây là Cẩm Vương muốn ghê tởm Hoàng đế.
Cẩm Vương này cũng thật biết chơi, nhưng cũng là đang tìm đường chết.
Vốn dĩ Hoàng đế đã xem Cẩm Vương như một cái gai trong lòng, Cẩm Vương lại làm ra chuyện như vậy, sợ là Hoàng đế hận không thể thiên đao vạn quả Cẩm Vương.
Bọn họ có thể nghĩ đến, tất nhiên Hoàng đế cũng có thể nghĩ đến.
Nhưng khẳng định sẽ rất chán ghét.
Xem thái độ hiện tại của Hoàng đế đối với Hoàng Hậu và Thái Tử, cũng may không bị chuyện này ảnh hưởng.
Thời Khanh Lạc cười nói với Trác Quân: “Đa tạ đã báo cho.”
Trác Quân cười nói, “Không cần khách khí, đi Bắc Cương chúng ta đều là người cùng thuyền, ta cũng hy vọng các ngươi hiểu biết nhiều chuyện về Cẩm Vương hơn.”
Đây đúng là suy nghĩ trong lòng nàng ta.