Thời Khanh Lạc mặc áo len, còn khoác áo choàng lông nhung mà tiểu tướng công cố ý để người đi phủ thành làm, vẫn cảm thấy lạnh.
Nàng phát hiện ở đây đều dùng chậu than.
Dùng than bình thường, khói có thể làm sặc người ta.
Chỉ dùng than chỉ bạc mới có thể tránh vấn đề này, nhưng đốt một chậu than cũng rất lạnh. Nếu đốt nhiều chậu than, phí tổn lại quá cao.
Nàng ôm lò sưởi tay chen chúc trên một cái ghế với Tiêu Hàn Tranh: “Lão Tiêu, chúng ta đi tìm Mạc Thanh Lăng làm chút sắt đi.”
Tiêu Hàn Tranh dời mắt ra khỏi quyển sách, nhìn nàng: "Làm sắt làm gì?”
Thời Khanh Lạc trả lời: “Tạo lò than sắt, thời tiết này ngày càng lạnh, dùng chậu than không có hiệu quả bằng lò than sắt.”
Hiện tại cũng có lò đốt than, chính là loại dùng bùn và gạch làm trong nhà bếp.
Lò than sắt tây và than tổ ong còn không có.
Nàng lại nói: “Đến lúc đó lại chuẩn bị làm than tổ ong, phí tổn rẻ hơn than chỉ bạc rất nhiều.”
“Chúng ta chế tạo cái bàn theo kiểu lò than, huynh đọc sách ở trên bàn như vậy, chẳng những toàn thân ấm, đôi tay cũng ấm.”
“Cùng làm cho phòng bếp một cái, ăn cơm thì ăn trên bàn lò than, đồ ăn cũng có thể luôn ấm, sẽ không múc ra một chút lại ngụi.”
Càng nghĩ nàng càng cảm thấy nên làm lò than sắt và than tổ ong.
Chẳng những tiết kiệm cho nhà mình, còn có thể tạo phúc cho bá tánh.
Tiêu Hàn Tranh biết tiểu tức phụ sợ lạnh, nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của nàng, đặt sách xuống cười nói: “Được, hiện tại chúng ta lập tức đi tìm Mạc Thanh Lăng.”
Hắn đã quen với mùa đông như vậy, nhưng hiển nhiên tiểu tức phụ không thích ứng.
Còn có thể làm sao bây giờ, chỉ có sủng thôi.
Thời Khanh Lạc hôn một cái thật mạnh lên mặt hắn: “Huynh tốt nhất!”
Hai người đi huyện thành, Mạc Thanh Lăng đang xử lý công vụ.
Dưới án thư đặt một cái chậu than, trên người mặc áo len Tiêu Hàn Tranh đưa, trên tay mang bao tay len.
Ấm áp hơn năm trước rất nhiều.
Nghe được hai người tới bái phỏng, hắn ta buông công vụ xuống, ra tiếp đãi
Ngồi xuống uống lên ly trà nóng, Thời Khanh Lạc trực tiếp nói ra mục đích.
Mạc Thanh Lăng nghe nàng muốn dùng sắt làm lò than, rất sảng khoái đồng ý.
Hắn ta quyết định làm người tốt đến cùng, “Ở xưởng rèn đúc của chúng ta có không ít thợ rèn, ngươi muốn tạo lò than sắt có thể vẽ hình vẽ ra, ta để người giúp ngươi tạo.”
Thời Khanh Lạc cười gật đầu, "Được, vậy làm phiền đại nhân rồi”
“Hiện tại ta vẽ luôn.”
Vì thế Mạc Thanh Lăng để người chuẩn bị giấy bút, Thời Khanh Lạc vẽ ra bàn lò than sắt mà mình muốn làm ra.
Loại này tương đối phí sắt.
Nàng đưa bản vẽ cho Mạc Thanh Lăng hỏi: “Ta muốn làm nhiều một chút, có thể dùng tiền mua sắt được không?”
Mạc Thanh Lăng bật cười, “Không cần, phương pháp luyện sắt mà ngươi dâng lên, sau khi bên Công Bộ luyện thành thì phát hiện, loại phương pháp này giúp luyện ra nhiều sắt hơn lúc trước, độ cứng và tính dai càng cao.”
“Làm mấy cái lò than sắt không được xem là gì so với công lao của ngươi.”
Bọn họ dùng phương pháp luyện sắt mới tạo vũ khí, độ cứng gấp đôi sắt lúc trước, đao kiếm được chế tạo tinh luyện ra, còn có thể làm ra được loại c.h.é.m đứt cả sắt.
Chuyện này làm cho bọn họ vô cùng kích động, mới vừa báo lên trên, tin tưởng Hoàng đế cũng sẽ vui mừng và kích động.
Đây đều là công lao dâng phương pháp của Thời Khanh Lạc.
Thời Khanh Lạc thấy hắn ta là đang nghiêm túc, cũng không làm ra vẻ, “Được, vậy đa tạ!”