Cận Ngật Miên dọn cơm ra, Lâm Dược định duỗi tay đón lấy, Cận Ngật Miên né cậu: “Ra ngoài chờ đi.”
Lâm Dược ra khỏi bếp ngồi vào bàn ăn trước, Cận Ngật Miên đặt đĩa cơm trước mặt cậu, Lâm Dược chờ không kịp mà bốc một miếng tôm bóc vỏ ném vào miệng: “Ngon hết nước chấm! Anh ba, anh còn tuyệt kỹ gì thì thể hiện ra hết đi, để kẻ hèn đây chiêm ngưỡng chút.”
Cận Ngật Miên liếc cậu một cái: “Anh ba?”
Lâm Dược có cảm giác câu tiếp theo Cận Ngật Miên nói sẽ là —— sao không gọi chồng?
Để tránh việc anh nói ra loại chuyện này trước mặt má Chu, Lâm Dược vội ngồi thẳng lưng ngoan ngoãn ăn cơm.
Cận Ngật Miên: “Chỉ có chó con mới ăn uống như cậu thôi.”
Lâm Dược ngẩng đầu trừng anh: “Muốn đánh nhau à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT