Cận Minh Hữu nghĩ nghĩ: “Thôi được rồi, vậy cứ để mặc bọn họ điều tra, tra xong rồi thì yêu cầu bọn họ chi trả hoá đơn nằm viện cho Lâm Dược, bắt được Bàng Mặc tốt xấu gì cũng là lập công lớn, không đòi phần thưởng an ủi tinh thần thì đúng là thiệt thòi cho người nhà ta mà.”
-----
Từ cửa sổ tầng hai, Lâm Dược nhìn thấy Cận Ngật Miên xuống khỏi xe, trong tay còn xách theo mấy cái túi, nhìn là biết ngay tối nay có cơm hấp ăn rồi.
Lâm Dược chạy xuống lầu, Cận Ngật Miên cũng vừa vào cửa.
“Anh về rồi!”
Cận Ngật Miên nhìn cậu “Cái tay.”
Lâm Dược buông tay ôm sau cổ ra, đến trước mặt Cận Ngật Miên, hỏi: “Cơm hấp đúng hông?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT