Mấy đứa nhỏ Điền Hữu Lương còn biết nghịch hơn, đêm qua liền dùng thùng sắt trong nhà mang đi đông lạnh làm thành những khối băng, đặt nến vào trong khối băng đó, buổi tối đốt nến lên, là thành đèn băng rồi.
8 đến 9 giờ, các nhà đều đem đèn lồng đỏ được dán sẵn giấy đỏ treo ở trước cửa và hai bên cạnh nhà. Toàn bộ đội sản xuất đều là một màu đỏ rực, vô cùng náo nhiệt.
Hơn 10 giờ, rất nhiều nhà liền bắt đầu ăn cơm tất niên, giữa trưa đồ ăn làm nhiều, chỉ cần hâm nóng đồ ăn lên, và nấu xong sủi cảo, là có thể bắt đầu ăn cơm tất niên.
Ăn cơm tất niên xong phải canh đêm, tới nửa đêm 12 giờ, mọi nhà đều bắt đầu đốt pháo, nghênh đón Thần Tài tiến vào nhà, đốt pháo hoa xong, ba chị em Điền Mật Mật cũng thật sự là chịu không nổi nữa, nhìn cũng đã qua 12 giờ rồi, ba chị em liền đứng dậy đi về nhà.
Giấc ngủ này ba chị em ngủ rất ngon, nhưng ở nhà của thanh niên trí thức lại không thể ngủ ngon, vì nhà của thanh niên trí thức đốt pháo rất nhiều, chất một đống củi vào đốt, một đám người dập lửa dập đến nửa đêm, mùng 1 năm mới còn phải dậy sớm, nên cũng không được ngủ ngon chút nào!
Đống củi ở nhà của thanh niên trí thức đều bị đốt hết, ngày mùng một, tất cả thanh niên trí thức đều ra ngoài đi tìm củi, nếu không nhà của thanh niên trí thức vốn đã lạnh, sẽ không thể ở được lâu.
Lý Tiểu Lan không muốn phải đi nhặt củi trong thời tiết lạnh lẽo như vậy, hơn nữa cho dù có nhặt xong, thì củi vốn cũng không nhiều, đến lúc đó nhà của thanh niên trí thức còn lạnh hơn.
Cô ta đã nghĩ kỹ rồi, cô ta muốn đến ở nhà của ba chị em Điền Mật Mật, bây giờ ba chị em nhà họ vừa có tiền lương vừa có điểm làm việc, đồ ăn cũng ngon.
Chỉ cần cô ta vào ở rồi thì đừng hòng bắt cô ta đi, hơn nữa lần này cô ta có chuẩn bị trước. Nghĩ đến 80 đồng trong túi, cô ta càng tự tin hơn!
Đến trước cửa nhà Điền Mật Mật, vừa định gọi cửa thì phát hiện cửa lớn vẫn đang khóa, đoán là ba chị em họ đang ở nhà Điền Lão Căn. Lý Tiểu Lan cảm thấy hôm nay dù là việc gì hay bất cứ hai cũng không cản trở được việc cô ta vào ở, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi đến nhà Điền Lão Căn!
Vào nhà Điền Lão Căn, không chỉ có ba chị em nhà Điền Mật Mật mà cả gia đình nhà đại đội trưởng cũng đang ở đây chúc tết.
Lý Tiểu Lan thấy đại đội trưởng đang ở đây, lúng túng một chút, nhưng lại nghĩ đến 80 đồng trong túi, nháy mắt sự tự tin lại trở về.
Nghĩ nghĩ nói: "Mật Mật, Điền Tranh Tranh, hôm nay tôi tới để thương lượng một chuyện với ba người, cô cũng biết ngày hôm qua nhà của thanh niên trí thức đã đốt rất nhiều lửa, mà vốn dĩ cơ thể của tôi đã không được khỏe lắm, nên nếu phải chịu lạnh nữa, thì cơ thể của tôi làm sao chịu được, cho nên muốn bàn bạc một chút với ba người, mấy người thấy tôi ở nhà mấy người có được không?"
Điền Mật Mật vừa muốn mở miệng từ chối, liền nghe thấy Lý Tiểu Lan tiếp tục nói: "Mấy người yên tâm, tôi sẽ không để ba chị em mấy người chịu thiệt đâu, tôi cũng đã hỏi qua rồi, để xây được nhà của ba người thì cũng tầm 150 đồng, vậy tôi đưa mấy người 80 đồng, chẳng qua là sức khỏe của tôi không tốt, chứ tôi không phải người thích lợi dụng người khác."
Điền Mật Mật thấy cô ta nói như vậy, nghĩ nghĩ nói: "Thanh niên trí thức Lý, cô nói đó là ngôi nhà to của người khác xây, nhưng mà nhà của chúng tôi không giống vậy, nhà của chúng tôi không chỉ cửa sổ to hơn nhà người khác rất nhiều lần mà còn dùng không ít xi măng, tường nhà làm cũng cao, cô có biết đây chính là những chỗ cần tiêu rất nhiều tiền không."
Lý Tiểu Lan không nghĩ tới cô có thể nói rõ ràng ra chuyện cô xây bao nhiêu tiền với bên ngoài, cô không sợ bị người khác ghen ghét sao? Trong lòng thầm hận, trên mặt lại tiếp tục cười nói: "Vậy chỗ tiền này cũng đủ một phần tư tiền xây nhà rồi chứ, tôi cũng không cần phải ở một mình một phòng, hai chị em các người có thể nhường một chỗ ngủ cho tôi trong phòng nào cũng được."
Điền Mật Mật biết cô ta là người nói một đằng nghĩ một nẻo, cô không thích nhất là loại người này, làm sao có thể đồng ý cho cô ta vào ở cùng, thấy cô ta nói như vậy, chỉ có thể trực tiếp từ chối nói:
"Thanh niên trí thức Lý, em trai của tôi tuổi cũng không còn nhỏ nữa, có thêm người ngoài vào ở cũng không tiện lắm, không tốt đối với thanh danh của em trai tôi, cũng là không tốt cho thanh danh của cô, cô nói xem có đúng không, nếu mà để người không biết chuyện biết được, lại tưởng cô đang muốn mau chóng gả cho em trai tôi ấy chứ."
Nhìn thấy mặt Lý Tiểu Lan đang tái mét lại, lại nói tiếp: "Ai da, cho dù là cô có thật sự muốn gả cho em trai của tôi, thì tôi cũng khuyên cô một câu thật lòng, nhà tôi không thể đồng ý, lúc ba mẹ tôi đến đây, đã dặn dò đi dặn dò lại rằng, phải tìm một người nhỏ tuổi hơn em trai của tôi, còn phải nhìn trông xinh xắn, vóc dáng cao. Tôi thấy nhan sắc và chiều cao của cô, ui chao..."
Lý Tiểu Lan nghe thấy cô nói như vậy mặt càng tái mét, ánh mắt giống như rắn độc nhìn Điền Mật Mật, hiện tại nếu như ánh mắt có thể giết người, chắc chắn cô ta sẽ cho Điền Mật Mật hàng nghìn vết chém!
Điền Mật Mật nói như vậy cô ta quả thật không thể nào vào ở, cho dù cô ta có nói bản thân cô ta không để bụng thanh danh nhưng Điền Mật Mật cũng sẽ nói em trai cô để bụng thanh danh.
Thật là không nghĩ rằng Điền Mật Mật lại có thể vô sỉ như vậy! Muốn đến ở nhà Điền Lão Căn, nhưng mà nhà Điền Lão Căn không đồng ý, đại đội trưởng lại càng không thể đồng ý. Nghĩ vậy cô ta càng hận Điền Mật Mật.
Vốn dĩ cô ta đã nghĩ kỹ rồi, nếu cô ta đưa tiền rồi thì dù sau có không nhận nữa thì tiền cũng đã đưa rồi, đến lúc đó ngay cả đại đội trưởng cũng không có cách nào với cô ta, cho dù đại đội trưởng có đứng ra chứng minh cũng không có tác dụng gì nữa, cô ta có thể nói đại đội trưởng đang thiên vị ba chị em Điền Mật Mật.
Hơn nữa cô ta còn nghĩ, trở về cô ta liền nói với Tiêu Mẫu Đan, ngày hôm qua cô ta nhìn thấy em trai Điền đến nhà của thanh niên trí thức, cô ta vốn dĩ định nói là hôm qua nhìn thấy Điền Mật Mật hoặc là Điền Tranh Tranh tới nhà của thanh niên trí thức, nhưng Điềm Mật Mật và Điền Tranh Tranh cả hôm qua và hôm nay đều không có đi qua đây.
Nhưng em trai Điền không giống vậy, ngày hôm qua xác thật cô ta đã nhìn thấy em trai Điền cùng một đám trẻ con trong thôn đến chúc tết ở nhà của thanh niên trí thức.
Đến lúc đó thanh danh của em trai Điền cũng bị bôi nhọ, Điền Tranh Tranh cùng Điền Mật Mật cũng không chạy được, dựa vào sự yêu thương của hai chị em Điền Mật Mật đối với em trai Điền, chắc chắn sẽ đứng ra nói giúp em trai của hai người, lúc đó cô ta sẽ đứng ra nói rằng hai chị em họ chính là chủ mưu, đến lúc đó công việc của Điền Mật Mật và em trai Điền chắc chắn sẽ không giữ được nữa, đại đội trưởng bao che cho bọn họ chắc chắn cũng sẽ bị cách chức.