“Trên đường trở về mẹ con bị người ta rạch túi, chín trăm hai mươi đồng bị người ta trộm mất! Con nhanh xin nghỉ đi báo án đi!”
Tôn Xuân Sinh nghe thấy việc này cũng tức giận đến mức không biết nói gì cho phải. Thế nhưng đang trong tình thế cấp bách nên anh ta cũng không thể trách cứ được ai, giờ phải nhanh chóng đi báo án để còn lấy được tiền về!
Tôn Xuân Sinh xin lãnh đạo cho nghỉ sau đó lập tức đi đến đồn công an báo án.
Thế nhưng khi Tôn Xuân Sinh trình báo xong sự việc thì cảnh sát nhân dân phá án lại nói với vẻ khó xử: “Việc này cần phải do đương sự tới báo án, tôi kiến nghị với anh sáng sớm ngày mai nên đưa mẹ anh cùng tới đây thì hơn! Hơn nữa, tôi phải báo với anh trước chúng ta tìm người cho anh không khó nhưng mà tiền có thể lấy lại được hay không, có thể lấy về được bao nhiêu thì tôi rất khó bảo đảm Anh cũng biết hiện tại nhà ga đang có rất nhiều những thanh niên đang lén lút lẻn vào đó. Nếu như có tiền như hầu như bọn chúng sẽ cầm đi ăn uống, cho nên đợi tới khi chúng ta tìm được người thì hầu như bọn chúng đã tiêu hết tiền không còn gì nữa rồi!”
Nghe cảnh sát nói như vậy, trong lòng Tôn Xuân Sinh khẽ lộp bộp một chút, thế nhưng Tôn Xuân Sinh vẫn lên tiếng cảm ơn: “Tình huống này tôi biết, mong đồng chí cảnh sát giúp chúng ta mau chóng bắt được người!”
Nói xong, Tôn Xuân Sinh đi trở về nhà, anh ta đi mua đồ ăn sau đó đi nấu cơm, định để đến khi cả nhà cơm nước xong sẽ nói chuyện này với Điền Tiếu Tiếu.
Điền Tiếu Tiếu trở về nhà giống như ngày thường, thấy Tôn Xuân Sinh đã chuẩn bị cơm nước xong thì có hơi sửng sốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play