“Nếu như sống trong thành vậy thì hiện tại chúng ta gọi điện thoại nhờ người giúp báo án đặc biệt. Còn nếu như ở công xã thì bảo bọn họ mượn xe của công xã để có thể giúp chúng ta đi báo án đặc biệt: Tôi nhớ là chú út của người ta có số điện thoại, nhanh đi hỏi số điện thoại của chú út người ta để tìm người ta giúp một chút”
Ba Tôn nghe thấy mẹ Tôn nói như vậy thì tức giận đến buồn cười, ba Tôn vỗ lên mặt mình nói: “Bà lấy đâu ra mặt mũi đi làm phiền người ta vậy? Còn bảo người ta đi báo án giúp mình, con trai bà đang ở thành phố Cáp đấy, sao bà không bảo Xuân Sinh đi báo án đi!”
Mẹ Tôn vội la lên: “Sao có thể để Xuân Sinh đi báo án được, nếu nó đi thì con dâu sẽ biết, không thể để cho bọn nó biết việc này được, ít nhất thì hiện tại không thể cho biết, nếu không thì tôi phải giải thích với con dâu thế nào đây!”
Ba Tôn từ chối nói: “Vậy cũng không thể tìm người ta giúp bà được, mỗi ngày vội người ta bận như vậy thì làm gì có thời gian quản chuyện của bà được, hơn nữa bà vẫn nhanh đến thành phố Cáp đi báo án đi! Bà cũng đừng có nghĩ tới việt gạt hai vợ chồng Xuân Sinh, sớm muộn gì chúng nó cũng phải biết việc này. Hơn nữa số tiền này có khả năng không tìm lại được, càng phải đi nói cho chúng nó biết!”
Nghe đến chuyện không tìm lại được tiền, mẹ Tôn càng sốt ruột nói: “Sao lại có khả năng không tìm lại được, tôi biết là ai lấy, không có khả năng không tìm lại được!”
"Không được, tôi vẫn nên đến tìm quản đốc Điền giúp đỡ, chúng ta đều là người thân thật sự, dù cho cô ấy có bận cỡ nào thì cũng không thể không giúp việc này được, nếu làm thế thì cô ấy đúng là không có tình người!"
Nói xong mẹ Tôn lập tức đẩy cửa chạy ra ngoài đi thẳng tới nhà kế toán Tôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play