Nếu Điền Mật Mật đã biết chuyện này rồi thì không thể mặc kệ việc này xảy ra được, dù sao thì ông Hai và bà Hai đối xử với ba chị em nhà cô cũng rất tốt, cô có thể sinh sống ở đây tốt như vậy, trừ công lao của không gian ra thì gia đình ông Hai cũng đã giúp đỡ và ủng hộ cô rất nhiều.
Hơn nữa quan hệ của cô và Điền Tiếu Tiếu cũng rất tốt, lại còn là một cô gái trẻ tuổi như vậy, cô không thể trơ mắt nhìn cô ấy bị lừa.
Nhưng Điền Mật Mật quan sát một thời gian dài, ngoài việc phát hiện Điền Tiếu Tiếu có chút lạ lùng ra, cũng không có tra ra được người thanh niên trí thức kia là ai, có lẽ người thanh niên trí thức kia cũng đang đề phòng người khác biết, cho nên rất bí mật.
Tra không ra gì cả nên Điền Mật Mật cũng không có cách gì, chỉ có thể cố gắng giao thật nhiều công việc cho Điền Tiếu Tiếu, không cho cô ấy rời khỏi tầm mắt của cô, còn giao cho em trai Điền, bảo cậu để mắt đến Điền Tiếu Tiếu, Điền Tiếu Tiếu có chỗ nào không bình thường phải lập tức đi nói với cô, làm cho em trai Điền cũng căng thẳng theo!
Nhưng sự căng thẳng của em trai Điền cũng không duy trì được bao lâu, bởi vì hôm nay đại đội trưởng thông báo sẽ giết heo vào năm mới!
Hỏi đội sản xuất trong một năm có gì đáng để chờ đợi nhất, thì một là phát lương thực và tiền, nhưng bởi vì ba chị em xuống nông thôn không bao lâu, điểm làm việc cũng không nhiều lắm, năm nay sau vụ thu hoạch mùa thu ba chị em Điền Mật Mật vốn dĩ đã không được phát nhiều lương thực, cho nên không có gì đáng để chờ mong.
Hai chính là giết heo vào năm mới, năm nay đội sản xuất nuôi sáu con heo, nhưng vì khi vào mùa hè đã chết mất một con, nên hiện tại còn năm con heo, có hai con là heo nhiệm vụ cần phải bán cho trạm thu mua, thừa ra mới có thể phân chia thịt heo cho các nhà.
Năm nay heo nuôi cũng không tệ lắm, đặc biệt là sau khi Điền Tranh Tranh tiếp nhận trại nuôi heo, vốn dĩ vào mùa đông heo sẽ rớt thịt.
Nhưng sau khi Điền Tranh Tranh tiếp nhận trại nuôi heo, cô ấy không chỉ lấy chỗ cám lúc giã gạo còn thừa của Điền Mật Mật, gần một tháng chỗ lương thực được nhà máy chế biến sau khi ép dầu bỏ lại, mà đến cả bã đậu sau khi ép dầu cũng bị Điền Tranh Tranh lấy đi cho heo ăn, cho nên gần đây cân nặng của mấy con heo cứ tăng vù vù.
Vốn dĩ cân nặng là hơn sáu mươi cân, nhưng trước khi giết đã vượt quá tám mươi cân một con, còn có một con heo nhìn béo hơn các con khác, có cân nặng lên đến một trăm cân.
Thời buổi này một con heo hơn một trăm cân không nhiều lắm, cho nên năm nay chỗ thịt mà mọi người được chia cũng tăng lên không ít.
Vốn dĩ năm nay đi săn thịt được chia nhiều hơn, lại còn đặc biệt được thịt lừa hiếm có, heo năm nay lại có thể được chia nhiều thịt heo, có lẽ năm nay mọi người sẽ có một năm béo bở.
Hôm nay giết heo, Điền Mật Mật chưa được nhìn thấy cảnh tượng giết heo bao giờ, nên sao cô có thể bỏ qua chuyện náo nhiệt này được, chỉ thấy người giết heo cứa một cái vào cổ con heo. Bên cạnh sớm đã có thím nhà đại đội trưởng đem chậu đã chuẩn bị từ trước đặt ở phía dưới con heo.
Hứng đầy một chậu liền nhanh chóng thay một chậu khác vào, chậu tiết heo được lấy xuống, bên dưới đã có một người làm tiết và lòng giỏi nhất trong thôn đã được mời đến từ trước, đổ đầy nước vào trong chậu, cho thêm muối, thêm một ít mỡ lợn, cùng với mấy quả trứng gà sống, đổ tất cả vào ruột non đã chuẩn bị xong từ trước.
Chỗ tiết canh đó mỗi nhà được chia hai phần, còn thừa ra cũng có thể dùng tiền mua, 2 đồng một phần.
Điền Mật Mật thích ăn tiết canh nhất, món đó mà được hấp cùng với thịt ba chỉ và một chút dưa chua, thì thật đúng là sơn hào hải vị, đương nhiên nếu được đặt thêm hai cục xương vào hấp cùng thì hương vị kia càng tuyệt vời hơn!
Điền Mật Mật đã tới rất sớm để xem giết heo năm mới, ngoài việc đến xem náo nhiệt, quan trọng nhất chính là muốn mua nhiều tiết canh một chút, tuy rằng trong không gian của cô có rất nhiều tiết heo, nhưng đến một cái tiết canh cũng không có.
Điền Mật Mật quyết định lần sau từ trong thành phố trở về, cô sẽ mang heo tiết cùng ruột non, như vậy cô sẽ rất nhiều tiết canh để ăn.
Nhưng ngày hôm nay có tiết canh sẵn ở đây chắc chắn không thể bỏ qua được. Hơn nữa hai đồng một phần cũng quá rẻ, giá cả thế này đối với Điền Mật Mật mà nói quả thật như đang được tặng không.
Nhưng những gì Điền Mật Mật lo lắng là dư thừa, bởi vì những người muốn mua thêm một phần tiết canh ở đội sản xuất Đại Hà Khẩu vốn dĩ không nhiều, mọi người đều cảm thấy hai đồng một phần là đắt, hơn nữa một nhà đã được phát hai phần, ai lại coi tiền như rác mà mua cái đó!
Điền Mật Mật - người coi tiền như rác đã mua hết mười mấy phần tiết canh còn thừa...
Trong lúc được chia thịt, Điền Mật Mật nghĩ ba chị em trong nhà đều thích ăn xương sườn, nên cô không lấy thịt mỡ và thịt ba chỉ, chỉ lấy một miếng xương sườn, bởi vì những thứ có xương vốn dĩ thường không được hoan nghênh, chú giết heo sợ Điền Mật Mật bị thiệt thòi nên đã tặng thêm cho Điền Mật Mật hai cái đùi heo và một cái đuôi heo.
Điền Mật Mật thấy bản thân cô được chia nhiều miếng thịt ngon như vậy, vui vẻ vác sọt về nhà.
Không ngờ rằng người trong thôn xem thanh niên trí thức Điền như một kẻ ngốc, còn có các thím các dì cùng nhau thảo luận rằng trông thanh niên trí thức Điền khôn khéo như vậy sao lại có thể làm việc ngốc nghếch như thế.
Không chỉ mua hết chỗ tiết canh đắt đỏ, còn chọn chỗ xương sườn mà không ai thèm lấy, được cho hai cục xương chẳng có chút thịt nào và một cái đuôi lợn cũng vui vẻ được như vậy, thật là ngốc không có thuốc chữa mà.
Nhưng bọn họ đâu có biết, thanh niên trí thức Điền không phải ngốc không có thuốc chữa, mà là tần suất tiếp nhận sự vật sự việc của cô cách bọn họ mấy chục năm, ai có thể nghĩ rằng vài thập niên sau, thịt mỡ chẳng có ai thèm ăn, xương sườn, xương to và đuôi heo mới là thứ quý giá nhất trên cơ thể con heo!
Nhưng mấy dì mấy thím có hiểu hay không thì Điền Mật Mật cũng không thèm để ý, cô chỉ để ý rằng tiết canh, rau muối và xương được hấp trong nồi bao lâu thì có thể xong, nếu còn chưa xong, nước dãi đang chảy ròng ròng của Điền Mật Mật sẽ khô luôn mất, tí tách tí tách-
Sau khi giết heo năm mới xong, cũng cách thời điểm giao thừa càng ngày càng gần, nếu nói trên mâm cơm tết không thể thiếu món gì, thì chắc chắn đó là món cá.
Hàng năm có cá, có món này ở mâm cơm tất niên ắt không thể thiếu.
Cho nên vụ đánh bắt mùa đông năm nay cũng đến lúc bắt đầu rồi, sáng sớm còn chưa tới 3 giờ, Điền Đại Hà liền gọi Điền Mật Mật - người mong ngóng mùa đánh bắt này dậy.
Điền Mật Mật chạy nhanh dùng phích nước nóng pha hai bát bột trà dầu cho cô cùng Điền Đại Hà, độ ấm này cần giữ ở nhiệt độ này bên ngoài cả một ngày, nên phải ăn chút đồ nóng hổi, lại dùng ấm nước quân dụng rót hai ấm nước nóng đặt ở trong túi áo khoác quân trang, Điền Mật Mật cùng Điền Đại Hà liền xuất phát.