Dì Vương không hề sợ chú Vương và bắt đầu đối chất với chú ta: "Vậy thì sao ông không nói thật. Bạn cũ của ông nói nếu bán được hai nghìn tệ thì ông ấy sẽ rất vui. Nếu không bán được thì dù giá có dưới hai nghìn tệ thì dù thấp hơn ông ấy cũng sẽ chấp nhận! Chắc chắn ông ấy sẽ không cho không ông năm mươi tệ, rõ ràng là ông phải giúp ông ta tăng giá đây!
"Hơn nữa, trả hai nghìn tệ cho cái nơi tồi tàn đó để làm gì? Nếu là tôi, thậm chí một nghìn tệ tôi cũng không muốn bỏ ra để mua nó! Ở đó nghèo nàn tồi tàn đến mức ngay cả muốn trồng rau cũng không thể phát triển tốt"
Dì Vương làm sao có thể hiểu được chú Vương đang nghĩ gì? Ông ấy đang nghĩ đến việc kiếm được nhiều tiền công hơn và sẽ nói chuyện với ông bạn cũ kia về chuyện đó. Chú Vương muốn tỏ vẻ mình đã làm việc chăm chỉ đến mức nếu chỉ thưởng năm mươi tệ là không đủ, ít nhất phải trả một trăm tệ, coi như một phần thưởng cho công sức chú Vương nâng được giá như thế.
Nhưng tất cả những điều này đã bị dì Vương phá hỏng, bà già phá của này, việc tốt không thấy mang lại cái nào mà việc làm hỏng thì có thừa!
Chú Vương chốt giá cuối cùng và nói: "Hai nghìn tệ, không thể thấp hơn được nữa. Nếu thấp hơn nữa, tôi cũng không giải thích được với bạn cũ!"
Điền Mật Mật không muốn tiếp tục tranh cãi qua lại nhiều, cô cảm thấy vậy cũng gần như đủ rồi, mấu chốt là cô phải ký được hợp đồng mua nhà!
Nếu từ nay về sau muốn kiếm được tiền từ khu này, cô phải chắc chắn căn nhà này không phát sinh ra tranh chấp gì nữa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play