Con cá trắm cỏ này cũng tham ăn, con lạch ngòi bé như vậy mà cũng mò tới đớp mồi câu! Nhìn thùng cá đầy thu hoạch, cô lại lấy đồng hồ từ trong không gian ra xem thời gian.
Đã sắp đến 5 giờ chiều rồi, lập tức là đến thời gian làm cơm chiều rồi, Điền Mật Mật nhanh chóng thu dọn bộ dụng cụ câu cá, cần câu chậu mồi cùng ghế gấp nhỏ, xách theo thùng nước trở về nhà ông Hai.
Bà Hai thấy Điền Mật Mật bắt được nhiều cá cũng cảm thán vận may Điền Mật Mật tốt, cả đám nhóc choai choai bắt cả ngày cũng không bắt được nhiều như vậy đâu, đặc biệt là con cá trắm cỏ to này thường chỉ có đến Tết quăng lưới, thời gian còn lại khác đều rất khó bắt được.
Bà Hai lại dùng muối ướp lên cá trắm cỏ, treo ở chỗ thông gió cùng con gà rừng buổi sáng.
Còn lại thì làm sạch, buổi tối làm tương hầm, nhiều cá như vậy cũng có thể cho bọn nhỏ ăn cho đỡ thèm.
Sau khi Điền Mật Mật trở về không lâu, phân đội nhỏ lên núi thấy sắc trời không còn sớm cũng cõng trở về.
Nhưng mà bọn họ xem như là về tay không, đừng nói đến gà rừng, đến trứng gà rừng cũng không tìm nổi một cái.
Đến khi về nhà lại thấy Điền Mật Mật bắt được nhiều cá như vậy thì càng cảm thấy vận khí của Điền Mật Mật này quả thực là...
Điền Tiếu Tiếu còn nghĩ, chẳng có lẽ là Điền Mật Mật dẫm phải phân chó, nên mới có vận phân chó sao. Lần sau trước khi mình lên núi có phải cũng nên dẫm cái không?
Lại nghĩ phân chó quá là bẩn, nếu không thì sao? Rối rắm quá đi mất!
Điền Mật Mật mà biết đồ khờ khạo Điền Tiếu Tiếu này tưởng rằng mình dẫm phải phân chó nên vận khí mới tốt như vậy thì không biết nên khóc hay nên cười đây.
Buổi tối ăn cá hầm tương rất thơm, cả gia đình đều vô cùng vừa lòng.
Điền Mật Mật không tiền đồ ăn đến no căng bụng, nhưng mà Điền Mật Mật cũng không thừa nhận là mình không có tiền đồ, chủ yếu là tại cá hầm thương quá thơm, cải trắng trong tương cá cũng thơm, khoai cũng thơm.
Xuỵt xuỵt, Điền Mật Mật đến ngủ cũng mơ thấy vội thu lại nước miếng của mình.
Có thể là ông trời thương tâm tư muốn ăn gà rừng của Điền Mật Mật, đi làm được hai ngày, trời lại đổ mưa, tuy không hết buổi tối, nhưng ruộng cũng không xuống được, thế là Điền Mật Mật lại được nghỉ ngơi rồi!
Bà Hai lại lần nữa đi chăm heo thay con gái, Điền Tiếu Tiếu cùng hai chị em Điền Mật Mật lại cùng nhau lên núi lần nữa hái nấm.
Thời tiết này nước mưa nhiều, đúng là thời điểm tốt để hái nấm, phơi khô nấm ngoài việc có thể lưu trữ để đến mùa đông ăn, các trạm thu mua cũng mua nấm. Cho nên mỗi lần sau cơn mưa, rất nhiều thôn dân đều đi vào núi hái nấm.
Lần này không cần Điền Tiếu Tiếu dạy hai chị em hái nấm nữa, đến nơi, ba người hẹn nhau trước giờ cơm trưa sẽ tập hợp ở dưới chân núi, liền tách nhau ra đi tìm nấm.
Mục tiêu của Điền Mật Mật khác với hai người còn lại, lần này cô đã tìm được một quyển sách sinh tồn nơi hoang dã từ trong đống sách tồn của mình trước, trong sách viết rất rõ ràng tỉ mỉ tập tính của các loài vật hoang dã cùng phương pháp tìm kiếm chúng,
Điền Mật Mật nghiêm túc tìm kiếm theo phương pháp trong sách viết, mục tiêu chính là gà rừng, những con khác cô không bắt được, nhưng bắt gà rừng thì cô làm được, cô có vớ lưới của lão trọc mà.
Điền Mật Mật tìm mất cả một buổi sáng, mắt thấy đã sắp đến giờ xuống núi, ngoài một sọt nấm thuận tay hái được ra thì không phát hiện được con gà rừng nào cả, không biết là phương pháp có vấn đề, hay là cô làm sai.
Đang lúc cô mệt mỏi muốn tìm cái cây to ngồi xuống nghỉ ngơi chút rồi xuống núi, từ bên cạnh lại có một con thỏ to béo nhảy vụt ra, chui vào dưới gốc cây đại thụ cách đó không xa.
Điền Mật Mật vội tiến lên xem xét, chỉ thấy dưới cây có một cái lỗ thỏ to, cô biết thỏ khôn đào ba lỗ, dựa trên cách mà sách viết tìm thấy hai cái lỗ thỏ nữa ở gần đó, lấp kín một cái lỗ, đốt khói thả vào một cái lỗ khác, rồi cầm một cái bao thủ ở lỗ cuối cùng.
Rất nhanh hai con thỏ to dẫn theo năm con thỏ nhỏ nhao nhao chạy ra. Điền Mật Mật chỉ bắt hai con thỏ to, dập khói đi rồi thả năm con thỏ nhỏ trở về.
Nghĩ tốt nhất là chúng nó không đổi chỗ ở, như vậy qua hai tháng nữa là chúng béo lên cô lại có thể đến thu hoạch một đợt nữa. Nếu có đổi chỗ thì chắc cách cũng không xa, cô có thể lại đây tìm quanh quanh.
Điền Mật Mật vui vẻ trói hai con thỏ béo lại, còn nhéo nhéo cái chân mập mạp của chúng, nghĩ con thỏ này cũng béo thật đó, nếu là đem hầm, hẳn là sẽ rất thơm.
Xuỵt xuỵt, không được nghĩ nữa, không được nghĩ nữa, lại nghĩ nữa nước miếng sẽ lại chảy ra mất.
Điền Mật mật bắt thỏ xong, hao phí nhiều thể lực, cô cũng đói bụng, nghĩ nếu bỏ KFC ra gặm xong thì chắc Điền Tiếu Tiếu với Điền Tranh Tranh cũng tìm lên đến nơi rồi, liền lấy coca ra uống xong, lại cầm bánh bao bữa sáng trong không gian ra vừa đi vừa ăn, đợi đến khi đến chân núi cũng ăn no tương đối rồi.
Còn con gà rừng trong không gian, thôi cứ để nó tiếp tục sống đi, dù sao cỗ cũng đã có hai con thỏ béo rồi.
Nhìn thấy Điền Mật Mật về tới, Điền Tranh Tranh và Điền Tiếu Tiếu nhanh chóng lên đón cô về nhà.
Về đến nhà hai người lại thấy Điền Mật Mật lại bốc từng nắm nấm ra, có kinh nghiêm rồi, nhanh chóng đổ sọt nấm của mình ra rồi chạy đến xem sọt của Điền Mật Mật, chỉ thấy dưới đông nấm thế mà có hai con thỏ béo đang nằm.
Hai người đồng loạt kêu lên sợ hãi, Điền Tiếu Tiếu vẻ mặt sùng bái nhìn Điền Mật Mật: "Mật Mật, cháu cũng lợi hại quá đấy, lần này lại bắt được hai con thỏ lớn như vậy, sao cháu làm được thế."
Điền Mật Mật nghĩ, lần này thật sự là vận khí tốt, đang định nghỉ ngơi thì thấy cái hang thỏ: Điền Mật Mật vội nói: "Vận khí tốt, vận khí tốt, cháu hái nấm mệt mỏi muốn tìm cây đại thụ ngồi xuống nghỉ ngơi, kết quả lại nhìn thấy một con thỏ béo từ bên cạnh nhảy xuống dưới gốc cây, đến dưới tàng cây xem thì thấy một cái động thỏ, nghĩ rằng thỏ khôn đào ba hang, nên ta tìm thấy hai cái lỗ khác ở gần hang thỏ này, ta dùng sọt lấp kín một lỗ, vừa hay có que diêm, đốt cỏ dẫn khói vào một lỗ khác, rồi chạy đến lỗ cuối cùng, thủ sẵn ở lỗ đó liền bắt được hai con thỏ béo này."
Điền Tiếu Tiếu cảm thán vận may của Điền Mật Mật thật sự quá tốt, sao chính mình đi hái nấm hái xong lại không mệt chứ, nhưng mà cho dù cô có mệt thì phỏng chừng cũng không gặp may được như Điền Mật Mật.
Điền Tranh Tranh lại đang nghĩ, em gái này của cô có phải là thể chất cá Koi* mà cháu ngoại cô hay nhắc không. Cũng không biết tại sao kiếp trước lại không thể hiện ra, chẳng lẽ là đội sản xuất Đại Hà Khẩu đặc biệt hợp với em gái cô sao?
(*Định luật cá Koi là kích thước con cá koi sẽ tỉ lệ thuận với cái hồ chứa nó, nên thể chất cá Koi là gặp được môi trường tốt thì sẽ phát huy vận may)
Điền Tranh Tranh đương nhiên không biết, em gái này của cô đã đổi người khác rồi.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu thôi, về sau Điền Tranh Tranh sẽ càng thêm tin tưởng vững chắc em gái cô là thể chất cá Koi.
Nhìn thấy Điền Mật Mật lại mang về hai con thỏ béo, bà Hai vốn dĩ định ướp thỏ để treo gió để đến ngày mùa ăn, nhưng lại thấy đám trẻ con đều nhìn chằm chằm con thỏ mà chảy nước miếng, bà Hai liền vung tay, để thím cả đi lấy một con, buổi chiều đem hầm để đến tối ăn.