Tưởng Đức Long vừa muốn khen ngợi mình thêm mấy câu đã bị Ngô Nguyệt Quý cắt ngang: "Đức Long, không phải thanh niên trí thức Điền. Con nghĩ xem cô ta có thể gia nhập đội câu cá mùa đông thì phải tài giỏi cỡ nào! Chúng ta không thể có được cô ta đâu!"
Tưởng Đức Long khá hài lòng với Điền Mật Mật, khi nghe Ngô Nguyệt Quý nói rằng không phải Điền Mật Mật thì không hài lòng đáp: "Mẹ, tài năng có tốt hay không tốt thì sao, mẹ cứ nghĩ thử xem, mùa đông đi săn với đánh cá thì có bao nhiêu thịt!"
"Cô ta hai năm qua không tham gia săn bắn, thật đáng tiếc. Đợi đến khi cô ta vào nhà chúng ta thì bắt buộc phải vào núi săn bắn, như vậy nhà chúng ta mỗi ngày đều có thịt ăn!"
Ngô Nguyệt Quý cũng cảm thấy tiếc cho đống thịt kia, nhưng nghĩ đến kỹ năng của Điền Mật Mật, bà ta vẫn lắc đầu, kiên quyết nói: "Thôi đừng. Đức Long, con nghĩ xem, kĩ năng của cô ta chắc chắn không dừng ở săn bắt có khi đánh con còn được."
"Thịt ăn ngon đấy nhưng con có chịu nổi bị đánh không!"
Tưởng Đức Long do dự khi nghe điều này: "Cô ta có thể đánh con sao? Có chuyện đàn bà có thể đánh đàn ông à? Không thể nào!"
Ngô Nguyệt Quý tiếp tục thuyết phục: "Thanh niên trí thức Điền là vậy, nói không nổi! Mẹ nghĩ tốt hơn là nên quên nó đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play