Đinh linh linh...
Lúc điện thoại vang lên, Ôn Sùng mới trở về từ chỗ rèn luyện, tắm rửa một cái rồi ăn cơm ở nhà ăn."Xin chào?" Anh ta cầm chén lên, vừa nghe điện thoại vừa uống cháo. Bình thường, anh ta không hề cẩu thả nhưng chỉ có cuối tuần anh ta mới tùy ý vậy. Phần tùy ý này vẫn luôn hiện hữu trong người Tiểu Ôn Lễ sau này.
Lâm Dư Dư: "Anh trai, là em. Cơ thể mẹ em có ổn không?"
Ôn Sùng: "..." Lời dạo đầu này thiếu chút nữa làm anh ta bị sặc."Rất tốt, chỉ là rất nhớ em. Em sống ở nông thôn có tốt không?”
Lâm Dư Dư: "..." Người này còn có thể diễn kịch, phục anh ta."Em sống ở nông thôn rất tốt, cũng rất nhớ các anh."
Ôn Sùng nghe nói, cong khóe miệng: "Cảm ơn em đã nhớ."
Lâm Dư Dư rất muốn ném ánh nhìn xem thường tới chỗ anh ta: "Anh trai, sự việc anh nói trong thư là có ý gì? Anh muốn kết hôn? Cô gái đó đang làm gì? Sao lại muốn gả cho anh? Có phải là coi trọng tiền của anh không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play