Hơn nữa, hai ngày này bà ấy tìm chị, qua hai ngày ở chung, chị cảm thấy thím Tiên cũng không như ấn tượng xấu lúc trước, ít nhất có bà ấy, ở trong nhà sẽ không khổ. Đến cả Phạm Quốc Đồng, chị cũng đã ở chung với anh ta, có một số người, chỉ là do chúng ta đã tưởng tượng về người đó quá nhiều, chỉ khi ở chung mới biết được người đó là người như thế nào, chị tin, chị có thể quản được Phạm Quốc Đồng."
Nghe Trần Hà nói như vậy, Lâm Dư Dư biết cô ta đã quyết, nhưng những lời kia cô vẫn muốn nói: "Vậy chị Trần biết Phạm Quốc Đồng đã từng ở cùng Đàm Thanh không?”
Trần Hà nói: "Chị biết, thím Tiền đã nói với chị. Bà ấy nói Phạm Quốc Đồng với Đàm Thanh cũng không được tính là ở bên nhau, nhưng để phòng chị tin vào những lười gièm pha, bà ấy vẫn nói với chị chuyện này, rõ ràng Đàm Thanh đã ở bên Phạm Cường, nhưng bởi vì Phạm Quốc Đồng là công nhân, cho nên mới... Đến cả Phạm Quốc Đồng, anh ta cũng chỉ muốn tìm vợ, cho nên liền tin lời Đàm Thanh, cho rằng Đàm Thanh thích anh ta. Nhưng mà Dư Dư, chị còn muốn cảm ơn em, cảm ơn em đã khen chị trước mặt thím Tiền, cũng cảm ơn em hôm nay đã cố ý tới nhắc nhở chị, chị hiểu ý của em, cảm ơn em."
Lâm Dư Dư: "Nếu chị Trần đã biết, em cũng không biết nói gì, chị cũng không cần cảm ơn em, hai tháng lúc mới xuống nông thôn, chị luôn chăm sóc em, em vẫn luôn muốn cảm ơn chị, nhưng vẫn không tìm được cơ hội. Trước kia em không nói gia, nhưng mọi người đối xử tốt với em, em đều ghi tạc trong lòng."
Trần Hà: "Lúc trước quả thật em không hay nói chuyện, rất yên tĩnh hướng nội, rất trầm mặc, vẫn luôn ở cùng với Lâm Yến, nhưng ấn tượng của mọi người về em đều rất tốt, bởi vì em rất chăm chỉ. Nhưng hiện tại em càng tốt hơn so với trước kia, trước kia em chỉ biết làm việc, không biết suy nghĩ cho bản thân. Lúc trước chúng ta không thân, chị cũng không biết nói gì, nhưng em như hiện tại là tốt rồi." Lâm Dư Dư cười cười, hai người đều biết người kia muốn nói gì.
Lâm Dư Dư: "Chị Trần, em đi đây, nếu chị muốn mua cái gì cứ tìm em, em ở trấn trên, cũng tiện mua đồ ở Cung Tiêu Xã. Đúng rồi, hai người đã định ngày rồi sao? Đấn lúc đó em sẽ tới uống rượu mừng."
Trân Hà: "Em sẽ là người nhà mẹ đẻ của chị, chị ở đây không có người thân, cũng không có bạn bè, em cứ coi như mình là người thân ruột thịt của chị, để giữ thể diện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT