Edit: Mạn Già La * Beta: Vợ cả của Mục Tứ Thành
Sáng sớm, ánh mặt trời nhẹ rải xuống thành thị mới thức giấc, ở làng đô thị nơi trung tâm thành phố đã có chủ quán nhỏ cần cù chuẩn bị xong sạp bán bữa sáng, tám giờ sáng đã có dân đi làm lục tục đi xuống từ toà dân cư, trên đường đuổi kịp chuyến tàu điện ngầm thì bớt thời giờ ghé mua bánh quẩy bánh bao ở quán ven đường.
Bánh quẩy vừa vào dầu nóng thì kêu xèo xèo, bốc ra hơi thở nhân gian.
Trong một phòng thuê trong tòa dân cư, một cuộc điện thoại đánh thức Đường Tiếu vừa mới chợp mắt sau khi thức hơn nửa đêm.
Đường Tiếu mờ mịt ngẩng đầu, nhìn sang điện thoại bên cạnh, ghi chú tên gọi: Tiểu Lý Tử.
Còn là trò chuyện video.
Ngón tay khớp xương mảnh khảnh vuốt qua, một gương mặt tuấn tú đã nhìn từ nhỏ đến lớn xuất hiện.
“Quầng thâm mắt nặng vậy, tối hôm qua cậu lại thức đêm à?”
“Ừ, tối hôm qua gấp đôi quà.” Đường Tiếu ngáp một cái, quầng thâm mắt nặng đến độ có thể đi cạnh tranh quốc bảo được luôn.
Lý Mộ ở đầu kia điện thoại chậc một tiếng: “Anh nghe bạn cùng phòng của cậu nói ngày hôm qua cậu không đi học?”
Trong lúc vào game, Đường Tiếu nói với giọng khàn khàn vì thức đêm quá độ: “Anh rảnh lắm à, còn rỗi hỏi thăm tôi.”
“Có chút, dự án phòng thí nghiệm mà gần đây anh tham dự thất bại, ông chủ đang phiền lòng lắm, cũng may có thêm đầu ra trong quá trình thực nghiệm, gần đây chúng anh chuyển phương hướng rồi… không đúng! Cậu còn chưa trả lời câu hỏi của anh đâu!” Lý Mộ thấy hên chưa bị cậu nói sang chuyện khác.
Đường Tiếu thay đổi bàn tay cầm điện thoại: “Đừng lo lắng, lòng tôi hiểu rõ, dù sao tôi cũng không kiếm cơm bằng chuyên ngành này, có thể tốt nghiệp là được.”
“Aizz, cũng đúng, dù sao thật sự không được thì về công ty nhà cậu làm việc…” Đối diện lẩm bẩm lầm bầm, thấy Đường Tiếu có chủ ý của riêng mình nên cũng lười nói thêm gì nữa, dù sao cậu bạn nối khố này của hắn không tuột dốc đến nỗi để bản thân đói chết, “Nếu cậu thật sự muốn làm streamer game, không bằng đi thử con game đang hot rầm rộ gần đây đi, độ khó đặc biệt cao, rất nhiều game thủ chuyên nghiệp đều thất bại, nếu cậu có thể đánh ra thì biết đâu có thể một chiến thành danh.”
Nhắc tới trò chơi có độ khó cao, Đường Tiếu hơi cảm thấy hứng thú: “Tên gì thế?”
“
Đường Tiếu rời khỏi trò chơi vừa mở ra, click mở hộp thư, bên trong đầy rẫy thư rác, nhưng một email trong đó vẫn bị cậu bắt được một cách chuẩn xác.
《Kỷ Nguyên Nấm》 mời ngài tham gia thử nghiệm nội bộ*.
* Close Beta là phiên bản thử nghiệm hạn chế dành cho một nhóm nhỏ người chơi. Các nhà phát hành sẽ tìm kiếm và chọn lọc những người đăng ký tham gia thử nghiệm để cung cấp cho họ các giftcode để trải nghiệm thử trò chơi.
“Thật sự có gửi tới.” Đường Tiếu nói thầm, rồi bắt đầu tìm kiếm thông tin liên quan về Kỷ Nguyên Nấm trên mạng.
Kỳ lạ là, tuy rằng trò chơi này gây ra cuộc thảo luận quy mô lớn ở trên mạng, nhưng video và hình ảnh được lan truyền ra lại khá ít, Đường Tiếu tìm kiếm nửa ngày, cũng chỉ tìm được một ít tin tức đại khái, nghe nói thế giới quan của trò chơi là một thế giới bị giới nấm xâm chiếm, loài người sinh sống trong từng căn cứ người sống sót, gian nan sinh tồn.
Đột nhiên, bàn tay cầm con chuột của Đường Tiếu khựng lại, dừng ngón tay vừa muốn lướt qua.
Đây là một tấm hình hiếm hoi được lan truyền ra, trên hình ảnh là một vật nhỏ đỏ như máu quái lạ.
Một thể sống màu đỏ lớn chừng cái đĩa.
Đúng vậy, thể sống, ngay cả nói là động vật cũng có người đưa ra nghi ngờ, bởi vì hắn cũng không có đầy đủ bộ phận sinh dục tứ chi bình thường và làn da, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tuyệt không có khả năng đây là tạo vật sinh ra trong tự nhiên, bộ phận có thể thấy được bằng mắt thường là thứ tương tự như sợi cơ bắp, tụ hợp thành quả cầu bất quy tắc, giữa lúc các sợi chuyển động, vô số tròng mắt giấu trong đó lộ ra, nhìn hướng màn ảnh với vẻ tà ác dữ tợn.
Chỉ liếc mắt một cái, Đường Tiếu đã bị thể sống quái lạ này mê hoặc.
Cậu là người có gu thẩm mỹ kì lạ, không có bao nhiêu hứng thú với mọi thứ lông xù mà con người yêu thích, ngược lại, cậu rất thích những sinh vật đáng sợ trong mắt người thường như khỉ con mới sinh, chuột chuỗi mũi sao* này nọ.
Loại vẻ đẹp hoang đường và vượt ngoài sức tưởng tượng của con người này khiến cậu mê đắm.
Album điện thoại cũng phần lớn đều là hình ảnh HD về sinh vật Cthulhu, lúc trước khi cậu điền nguyện vọng thì ma xui quỷ khiến mà điền hệ sinh vật vào nguyện vọng ba, là bởi vì trong tiềm thức cậu hy vọng đi truy tìm những sinh vật quỷ dị không biết có tồn tại trên trái đất hay không này.
Đương nhiên, sau khi thật sự quen thuộc chuyên ngành này rồi, cậu mới biết được chuyên ngành sinh vật thực sự kém xa ngàn dặm với suy nghĩ của cậu, ngược lại là các loại quái vật xuất hiện trong trò chơi còn tương đối phù hợp gu thẩm mỹ của cậu.
Nhìn chằm chằm ảnh chụp năm phút, Đường Tiếu chậm rãi thở ra một hơi, nhấn lưu về.
Cậu đã bắt đầu chờ mong trò chơi này.
……
Ba ngày sau, mũ thực tế ảo được đưa đến.
Đường Tiếu lập tức đội mũ giáp lên, bắt đầu trò chơi.
Đầu tiên tiến vào giao diện đăng nhập tương đối bình thường không có gì đặc sắc, là màu lam tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật tương lai, hơn nữa không có chỉnh mặt, không có chọn nghề nghiệp, chỉ có một tuyên bố về trò chơi.
❛Trò chơi đang trong giai đoạn thử nghiệm nội bộ, nếu trong quá trình chơi có bất kì sự không ổn nào, xin hãy lập tức rời khỏi trò chơi, trò chơi tạm thời không có chức năng sống lại, xin hãy thao tác cẩn thận.❜
❛Hãy coi thế giới này trở thành cuộc đời thứ hai của bạn.❜
Tuyên bố rất thú vị.
Trong ba ngày Đường Tiếu đợi mũ giáp trò chơi đến cũng không phải không hề làm gì, cậu tìm kiếm các loại tư liệu công lược trên mạng, nghe nói trò chơi này áp dụng giám sát toàn AI, không hạn chế bất cứ cách chơi nào đã có, tương đương với trò chơi hộp cát* hoàn toàn tự do chân thật, thậm chí tuyến nhiệm vụ chính của mỗi một người chơi cũng không giống nhau.
* Trò chơi hộp cát (game sandbox) là một trò chơi điện tử có yếu tố lối chơi cung cấp cho người chơi mức độ sáng tạo cao để tương tác, thường không có bất kỳ mục tiêu nào được xác định trước hoặc thay vào đó là mục tiêu mà người chơi tự đặt ra.
Quan trọng nhất là, trò chơi này rất khó, cực kì khó, theo lời oán than của người tham dự, bởi vì căn bản không có cơ chế sống lại nên đã chết là chết, có người thậm chí mới vừa tiến vào trò chơi đã bị quái vật giết chết, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì.
Trò chơi có độ khó cao, việc này không thể nghi ngờ đã khơi dậy hứng thú của Đường Tiếu.
Khóe miệng dưới mũ giáp nhếch lên, cậu nhấn đã đọc tuyên bố, không chút do dự bắt đầu trò chơi.
❛Chúc ngài bình an sống sót, chơi game vui vẻ.❜
Giọng máy móc lạnh băng vang lên bên tai, Đường Tiếu mở mắt ra từ bóng tối…
“Nhanh lên, cởi quần áo.”
Vừa login đã kích thích như vậy à?
Đường Tiếu nhìn chung quanh, phát hiện địa điểm mình đang đứng là một phòng với tông màu lạnh, cùng loại với phòng thay đồ hoặc là phòng khử trùng.
“Cởi quần áo của các cậu ra, khử trùng.” Trong phòng khử trùng còn có một người mặc áo blouse trắng giống như nhân viên nghiên cứu, trước ngực treo thẻ tên, lạnh lùng liếc nhìn Đường Tiếu còn chưa động đậy, “Tố chất của người mới bây giờ đều như vậy à? Ngốc thế này được chọn kiểu gì vậy.”
[ Ferdinand · Babbitt, nhân viên nghiên cứu của tổ chức Con Mắt Thứ Ba ]
Khóe miệng Đường Tiếu giật giật, đành phải khử trùng tay cho mình dựa theo lưu trình của những người khác, tiếp đó cởi áo khoác, thay áo blouse trắng đã chuẩn bị sẵn.
Chờ mọi người khử trùng xong, cảnh vệ rời đi, Babbitt bắt đầu dẫn bọn họ đi ra hành lang bên ngoài lối ra, giảng giải bối cảnh trên đường đi:
“Các cậu được Con Mắt Thứ Ba lựa chọn làm trợ lý thực nghiệm là vinh hạnh của các cậu, trong phòng thí nghiệm có rất nhiều việc cần chú ý…”
Đường Tiếu nghe xong một hồi, rốt cuộc thu thập được một ít tin tức.
‘Bản thân’ sắm vai một tay sai vặt mới vào viện nghiên cứu của tổ chức này, là nhân viên nghiên cứu khoa học tương lai của phòng thí nghiệm.
Mà Con Mắt Thứ Ba thì lại là tổ chức nghiên cứu tà ác siêu nổi tiếng trong trò chơi này, nơi tụ tập những nhà khoa học điên, chuyên môn làm một ít vũ khí sinh vật lung tung rối loạn.
Không ngờ tới mới vừa đăng nhập trò chơi đã bị thả xuống đại bản doanh của Boss, này là gì nhỉ, mở đầu độ khó địa ngục?
Xem ra tuyến chính hẳn là tiến hành ở viện nghiên cứu này? Là gì nhỉ? Phá hủy viện nghiên cứu này? Hay là nằm vùng?
Đường Tiếu đang suy ngẫm nên làm thế nào để kích hoạt nhiệm vụ tuyến chính, thì lúc này Babbitt đã dẫn mọi người đến khu vực trung tâm của phòng thí nghiệm, trên mặt lộ ra một nụ cười thần bí: “Coi như các cậu gặp may, trước khi thứ ở đây bị xử lý còn có thể nhìn một lần.”
“Nhìn cho kỹ đi, người mới, nó chính là một trong số những vật thí nghiệm thuộc dự án nghiên cứu chính của Con Mắt Thứ Ba hiện nay, nếu dự án này thành công, cả thế giới đều sẽ run rẩy dưới uy áp của hắn.”
Người ở đây tò mò ngẩng đầu, Đường Tiếu cũng không ngoại lệ, cậu nhìn sang khu vực được ngăn cách bằng kính chống đạn.
Chỉ liếc mắt một cái, đồng tử cậu không khỏi co rút lại, nhịp tim được trò chơi theo dõi theo thời gian thực tăng lên.
Nó còn muốn hợp gu thẩm mỹ của cậu hơn cậu tưởng tượng.
Ảnh chụp và nhìn tận mắt chung quy vẫn khác biệt.
Quái vật nhỏ đỏ như máu ngọ nguậy một cách chậm rãi ở đối diện tấm kính chống đạn trong phòng thí nghiệm, để lại những sợi tơ sền sệt ven đường đi, nhìn bằng mắt thường, mới có thể thấu tỏ những sợi đó cũng không phải cơ bắp, mà là một thứ dạng sợi nào đó giống như sợi nấm.
Giống như mạch máu mảnh mai bong ra từ trong cơ thể và làn da, xuất hiện riêng biệt trong không khí, giữa lúc hệ sợi tụ hợp, loáng thoáng có thể thấy con ngươi dựng đứng màu cam vàng, giống như chất lỏng Newton có thể xuất hiện ở bất kì mặt nào của hình cầu bất quy tắc.
Quái đản mà kì lạ.
Giới nấm? Động vật? Hay là thực vật? Không thể nói được, ở nó dường như có những đặc điểm của cả ba, lại hoàn toàn không giống, hoàn toàn đi ngược lại tri thức sinh vật học đã học được cho đến nay, bất kì phân loại sinh học nào hiện có cũng không thể trói buộc nó, hoàn toàn vượt ngoài khoa học.
Thậm chí có một nỗi sợ hãi mơ hồ dâng lên từ sâu trong gen đang kêu gào bảo bọn họ rời xa thứ này, biểu cảm của những người ở đây đều thay đổi, như gặp thiên địch trên chuỗi thức ăn.
Sắc mặt Đường Tiếu cũng thay đổi, một vệt đỏ hồng bất giác ửng lên trên đôi gò má, cơ mắt cậu bất giác rung rung, lý trí và điên cuồng đang đấu đá, lý trí bảo cậu rời xa nhanh lên, mà điên cuồng thì lại kêu gào lại gần hơn một chút.
Lại nhìn xem cho thật kỹ… con quái vật xinh đẹp này.
Đường Tiếu vô thức bước lên một bước, giờ phút này dáng người cậu nổi bật trong đám người mới, thậm chí không hề chú ý tới thiết bị thông gió trong phòng thí nghiệm trên đỉnh đầu đang vận hành chậm rãi.
Luồng không khí lưu chuyển đã xảy ra thay đổi trong thoáng chốc này.
Quái vật tạm dừng hai giây.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, thứ có kích thước bằng cái đĩa kia gần như là trong nháy mắt đã từ góc phòng thí nghiệm đâm sầm lên mặt kính chống đạn.
Mấy người mới cách gần lập tức hoảng sợ, suýt nữa va vào bàn thí nghiệm sau lưng, Đường Tiếu cũng thoát khỏi trạng thái si mê ấy. Trên tường kính trong suốt, một cục sợi máu đỏ kia ngọ nguậy, tròng mắt dán trên tường kính, chuyển động ục ục, giống như con sói ngửi thấy mùi thịt, bắt giữ mỗi một phân tử mùi tràn ngập trong không khí bằng cơ quan khứu giác không biết có tồn tại hay không.
Đường Tiếu sởn tóc gáy, nhịp tim tăng lên tại khoảnh khắc này, suýt nữa cảnh cáo trò chơi đã bật ra.
Nó đang… ngửi gì?
Đường Tiếu bất giác lùi vào trong đám người, chung quanh đều là tiếng xì xầm thảo luận của những người mới, nhưng cậu lại không cảm nhận được bất kì cảm giác an toàn nào.
Bởi vì con ngươi dựng đứng màu cam vàng quái lạ kia đang nhìn chằm chằm về hướng cậu.
Lòng bàn tay Đường Tiếu không khỏi ứa mồ hôi, không biết vì sao khi đối diện với con quái vật đỏ như máu này, toàn thân suýt chút nữa cũng nổi da gà, trong con mắt duy nhất kia thế mà xuất hiện tình cảm mãnh liệt mà con người cũng có thể dễ dàng đọc hiểu, tà ác dữ tợn đến khiến tim Đường Tiếu dần dần chùng xuống.
Đó là sự tham lam và thèm ăn... vượt qua tất cả.
Giờ phút này, rõ ràng con quái vật này bị nhốt trong phòng thí nghiệm, song cậu lại không hề cảm thấy an toàn chút nào, ngược lại có cảm giác cậu mới là con mồi bên trong lồng giam, sắp bị rửa sạch, mang lên bàn ăn, trở thành bữa tối của con quái vật này.
Mọi người ở đây đều bị sợ tới mức hít thở dồn dập, người đàn ông tóc vàng tò mò hỏi: “Tiến sĩ Babbitt, kính chống đạn này có cứng rắn không? Bên trong có thể thấy bên ngoài ạ?”
“Không nhìn thấy,” Babbitt trầm giọng nói, “Yên tâm đi, khu vực thực nghiệm này nói chung đều dùng vật liệu cứng rắn nhất, cho dù là lỗ thông gió cũng dùng vật liệu PESA… không có khả năng ngửi được mùi hương của chúng ta.”
“Vật liệu PESA…” Người đàn ông tóc vàng nghe thấy từ này mới nhẹ nhàng thở ra.
Babbitt bước đến bên bàn điều khiển, ấn xuống một cái nút, bên trong lồng kính đột nhiên phóng ra một dòng điện mãnh liệt, con quái vật dán trên tường kia nháy mắt bị nhiệt độ cao làm bỏng, nó rời khỏi mặt tường kính.
“Ngày thường vẫn luôn là vẻ nửa chết nửa sống, cũng không biết hôm nay sao lại hưng phấn như thế. Được rồi, yên tâm đi, 428 không có khả năng phá hủy nhà giam này đâu. Chẳng qua chỉ là một sản phẩm thất bại, qua mấy ngày nữa sẽ bị xử lý thôi.”
[ Mở ra tuyến chính ]
Vào thời điểm ánh mắt Đường Tiếu đối diện với những tròng mắt đó trong không trung, thì giao diện game đột nhiên bật ra.
[ Nhiệm vụ tuyến chính: Bồi dưỡng 428 thành Vua Nấm, đạt max độ thiện cảm của 428.
Khen thưởng: Danh hiệu ‘Người nuôi dưỡng Vua Nấm’ (note: Giữ vững danh hiệu này sẽ đạt được quyền điều khiển một phần sinh vật giới nấm) ]
Đường Tiếu hơi sửng sốt, thứ gì, 428 là ai? Con quái vật này?
Chờ chút, đùa gì vậy? Đây là game yêu đương hả? Hơn nữa mục tiêu công lược thậm chí cũng không phải người? Giới trò chơi thời nay đã chơi lớn như vậy rồi à?
“Vừa rồi ngài nói là sản phẩm thất bại? Chẳng phải dự án nghiên cứu chính ư?”
Ngay lúc Đường Tiếu chấn động vì tuyến chính trò chơi đột nhiên nhảy ra, người đàn ông tóc vàng trước đó nêu ra thắc mắc.
“Tôi cũng đã nói, nếu. Đáng tiếc thí nghiệm đã thất bại, chúng tôi đã kéo dài lâu lắm rồi, bên trên đã mất kiên nhẫn, thể thực nghiệm này cũng sẽ bị xử lý,” Babbitt nói, trên mặt lại không thấy vẻ đáng tiếc gì, “Dự án chính mà tôi nói là mục tiêu chung của viện nghiên cứu này, nhưng phòng thí nghiệm liên quan đến nó có rất nhiều, nơi này chỉ là một trong số đó, tuy nhiên đây không phải điều các cậu nên lo lắng, cuối cùng các cậu được phân đến phòng thí nghiệm nào còn chưa xác định đâu.”
Nghe vậy những người khác lập tức thả lỏng, ai cũng không muốn lãng phí cuộc đời mình ở một phòng thí nghiệm nhất định phải bị hủy bỏ, bọn họ còn mơ tưởng có thể thăng chức tăng lương đấy.
Nhưng Đường Tiếu lại nhăn mày, xử lý? Nếu xử lý, thế nhiệm vụ của cậu làm sao đây?
Nhưng cậu không kịp suy nghĩ việc này, trải qua đoạn nhạc đệm nhỏ này, Babbitt đã không muốn ở lại chỗ này tiếp nữa mà dẫn người mới đến nơi khác tham quan: “Đi thôi, mang các cậu đi xem chỗ khác.”
Những người khác gấp không chờ nổi đi theo bước chân Babbitt rời khỏi nơi này, Đường Tiếu đi ở cuối cùng, một cảm giác níu kéo khó hiểu khiến cậu quay đầu lại vào khoảnh khắc cuối cùng khi cửa đóng lại.
Con quái vật tụ hợp thành từ sợi nấm đỏ máu kia đang nâng lên hơn nửa thân mình từ trên sàn nhà lạnh lẽo, con mắt màu cam vàng đã bị sức nóng cao nướng chín vì quá gần mặt tường kính, hiện ra một mảnh màu cháy đen, cấu trúc tròng mắt hoàn toàn khuất vào sợi, nhưng đỉnh nhọn vẫn ngọ nguậy trong không khí, di chuyển về hướng cửa, hướng tới chỗ Đường Tiếu đứng.
Đường Tiếu cảm thấy sau ót tê dại rất nhỏ, cậu vội vàng xoay người, đuổi theo đội ngũ rời đi.
Cũng bởi vậy mà cậu đã bỏ lỡ, sau khi mọi người rời đi, cục quái vật đỏ máu kia chậm rãi leo lên trên ống thông gió.
Vật liệu phù hợp lý nên vô cùng kiên cố kia đang bắt đầu chậm rãi hòa tan dưới chất có tính ăn mòn mà quái vật tiết ra.
——
Mạn: editor mù tịt kiến thức ngành Tiếu Tiếu học, nếu bạn có phát hiện chỗ sai sót thì hãy cứ chỉ ra cho mình T-T
/Quái vật nhỏ 428 - Weibo: jj狮子星系/