Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 40


3 tuần

trướctiếp

Phong Tri Ý gần như muốn trợn trắng mắt:

"Tôi không tự nấu, tôi tìm một hộ nông dân hợp tác thôi."

"Nước sinh hoạt tôi sẽ tự gánh, sẽ không chiếm hời dù một giọt nước của mọi người. Cứ yên tâm, tôi sẽ không vào bếp."

Nói xong, mặc kệ những người khác phản ứng như thế nào, cô trở về phòng mà không quay đầu lại.

Mưa vẫn tiếp tục tí tách rơi qua thanh minh, khi cả thế giới đều ướt đẫm thì trời mới bắt đầu trong xanh.

Sáng sớm, điểm thanh niên trí thức vừa mới dậy bắt đầu làm cơm sáng, Phong Tri Ý không cùng nhóm thanh niên trí thức ăn cơm nên ra cửa đi làm.

Đội trưởng Vương của đội sản xuất số sáu của cô thấy cô mới khỏi bệnh nặng không lâu.

Mà hai ngày trước nhóm thanh niên trí thức đều lấy công điểm đổi lương thực, cô lại không có.

Vì vậy nên ông ta sắp xếp cho cô một công việc nhẹ nhàng, lại có công điểm không tệ, đó là trồng đậu nành.

Trồng đậu nành, hạt giống đã được xử lý xong, đất cũng được canh tác xong, phân phủ xong.

Cô chỉ cần đào một cái hố sâu ba đến năm cm cách nhau ba mươi đến năm mươi cm, bỏ vào hố ba đến bốn hạt giống, sau đó lấp đất dày khoảng ba cm là được.

Nhưng cho dù là công việc nhẹ nhàng đơn giản như vậy, Vương đội trưởng vẫn để cho người làm cùng cô.

Có lẽ là vì nguyên thân làm cái gì cũng không được nên người ta đã có ấn tượng, sợ cô chỉ gây trở ngại chứ không làm được việc gì sẽ lãng phí hạt giống đậu nành.

Thỉnh thoảng phải trông chừng cô, nên tốc độ làm việc khó tránh khỏi chậm lại một chút, làm việc chậm thì sẽ ít đi, cho nên sắc mặt của chị ba Chu được đội trưởng Vương giao phó đối với cô không tốt lắm.

Phong Tri Ý nhìn thấy cô ta thì sáng cả mắt, mấy ngày trước cô ở trong thôn vẫn luôn hỏi thăm kỹ, cũng không tìm được hộ gia đình nông dân nào thích hợp để hợp tác.

Mộng Trang đại đội này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.

Có hơn hai trăm hộ gia đình, hầu như nhà nào cũng là ba bốn đời cùng ở chung, con trai giống như tranh đua với nhau, nhà nào cũng có nhiều hơn đứa, cháu gái càng là mười mấy người, một nhà cộng có lại mấy chục người.

Hơn nữa đại bộ phận gia đình đều rất nghèo khổ, như vậy cô đến nói chuyện, muốn ăn ngon một chút, chẳng lẽ còn phải nuôi một gia đình mấy chục người sao?

Điều đó không thực tế chút nào.

Sơn cùng thủy tận xuất điêu dân, cô gái nhỏ ngoại hình mềm mại đáng yêu như cô nhìn qua dễ ăn hiếp như vậy.

Nhập bọn ăn cơm chung không chừng sẽ bị ăn đến xương cốt cũng không còn.

Nhưng chị ba nhà họ Chu này thì khác, thành viên gia đình cô ta đơn giản, có hai cô con gái sinh đôi mới 5 tuổi sống tách khỏi nhà chồng.

Chồng cô ta đi lính trong quân đội, mỗi năm về một lần.

Như vậy nếu cô kết nhóm ăn chung, sẽ không dẫn đến lời đồn đại gì không tốt.

Còn có thể nhân cơ hội giúp đỡ ba mẹ con họ. Cho dù nuôi thêm hai ba người, cũng không quá gây chú ý.

Biết ấn tượng nguyên thân đối với người ta không tốt, Phong Tri Ý ngoan ngoãn hăng hái làm việc, không làm chậm trễ tốc độ làm việc của chị ba nhà họ Chu.

Chờ đến khi công việc kết thúc, cuối cùng sắc mặt của chị ta cũng tốt hơn một chút.

Phong Tri Ý cũng không ngại, đây là chuyện thường tình của con người.

Tranh thủ đối phương đang nhìn mình thuận mắt, cô mở lời hỏi:

"Chị ba Chu, em có chuyện muốn thương lượng với chị một chút?"

Chị ba Chu rửa tay trong mương nước bên cạnh bờ ruộng, không quay đầu lại hỏi:

"Chuyện gì?"

"Em muốn một tháng lấy hai mươi cân lương thực đến nhà chị kết nhóm ăn chung."

Sợ chị ta từ chối, Phong Tri Ý còn bổ sung:

"Một tháng thêm năm tệ tiền thức ăn nữa, có được không ạ?"

Vì chị vẫn chưa thể tùy quân với chồng, nên khoản trợ cấp một tháng của chồng chị ta sẽ không vượt quá mười tệ.

Cô đưa cho năm tệ một tháng chắc là có dư, cũng không quá mức coi tiền như rác.

Dù sao cũng phải cho người ta kiếm được một chút, mới có thể đồng ý cho mình quấy rầy chứ?

Chị ba Chu ngẩng đầu kinh ngạc trong chớp mắt, sau đó lén đánh giá cô một cái.

Không thấy hời là chiếm rồi đồng ý luôn, mà là cẩn thận hỏi:

"Thanh niên trí thức các cô không phải là tự mình nấu cơm sao? Sao, tan rã rồi sao?"

"Không có."

Phong Tri Ý có chút xấu hổ cười cười:

"Là thói quen ăn uống của tôi, có chút không hợp với bọn họ."

"Vậy à."

Chị ba Chu ôn hòa cười cười:

"Thói quen ăn uống của mọi người gần như là giống nhau nhỉ? Vì vậy thói quen ăn uống của gia đình tôi chưa chắc phù hợp với yêu cầu của cô đâu."

Chị ta cũng không muốn hầu hạ một công chúa đại tiểu thư cái gì cũng không biết làm, vừa nhìn đã thấy yếu ớt không chịu nổi.

Phong Tri Ý ngẩn ra, đây là khéo léo từ chối sao? Còn nghe ra được, là vô cùng chê bai mà từ chối.

Được rồi, ấn tượng của nguyên thân quả thật không tốt lắm, sự tươi cười của Phong Tri Ý nhạt đi một chút:

"Không tiện sao? Vậy thôi. Xin lỗi, làm phiền chị rồi, tôi đi làm trước."

Nói xong, cô khách sáo gật gật đầu với chị ta rồi xoay người rời đi.

Nếu đối phương không thích mình, thì mình nên ít đến làm mất mặt.

Thật ra cô muốn tìm một hộ nông dân để hợp tác cũng chỉ là muốn giả vờ như vậy, chứ không phải cô thật sự muốn ăn cơm nhà nông.

Chỉ là, mấy ngày trước cô vẫn lấy cớ bổ sung dinh dưỡng để che đi, không thể ăn mãi không hết, sẽ làm cho người ta thấy có vấn đề.

Cho nên, cô vẫn phải nhanh chóng tìm được nhà dân để hợp tác.

Phong Tri Ý ở trong ruộng vừa làm việc vừa suy nghĩ, trong thôn còn có nhà nào thích hợp cho cô đến bắt chuyện.

Nhưng bởi vì cô mới tới không lâu, thật sự không rõ tình huống của người dân nơi này, suy nghĩ liên tục mấy ngày cũng không nghĩ ra nơi để đi.

Trưa hôm đó sắp tan làm, Phong Tri Ý vốn định chờ làm việc ở xung quanh trở về nhà ăn cơm, thì cô mới lấy ra đồ ăn từ trong không gian để giải quyết bữa trưa.

Nhưng lúc cô vừa kiên nhẫn vùi đầu làm việc vừa chờ, đột nhiên nghe được đầu ruộng chỗ cô vọng đến một tiếng cố ý ho nhẹ.

Ngẩng đầu nhìn lên, cô thấy người vừa mới từ con đường nhỏ đi qua bên cạnh ruộng của cô, là chàng trai trầm mặc kia.

Hơn nữa anh ấy cũng không quay đầu lại mà bước nhanh đi xa.

Phong Tri Ý giật mình, có chút khó hiểu.

Chàng trai đó chắc là vì có một xuất thân khiến người ta xa lánh, nên anh luôn độc lai độc vãng, cũng không chào hỏi với người khác.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp