Thẩm Thủ Nghĩa vừa nói, hốc mắt ông ấy cũng đỏ lên, nghĩ đến những thứ này đều do nữ nhi phải mạo hiểm tính mạng mang về thì hắn đã cảm thấy vô cùng áy náy và tự trách, chỉ cảm thấy người phụ thân này quá thất bại.
"Phụ thân, thật ra quái thú ở sau núi kia không hại người, lần trước còn nhờ có nó đã cứu nữ nhi. Thật ạ!"
Thẩm Bích Thấm cảm thấy bản thân mình hơi làm quá rồi nên nàng nhanh chóng lau khô nước mắt nói: "Phụ thân, con sẽ nghe lời người sau này sẽ không ra sau núi nữa, được chưa? Chúng ta mau ăn cơm thôi! Những thứ này đều do Thấm Nhi vất vả tìm kiếm được, nếu mọi người không ăn chẳng phải sự vất vả của Thấm Nhi trở nên uổng phí rồi sao?"
"Vậy con phải nhớ kỹ, về sau không đến đó nữa!"
Nhìn gương mặt lộ rõ vẻ cầu xin của Thẩm Bích Thấm, cuối cùng Thẩm Thủ Nghĩa cũng phải gật đầu: "Mọi người ăn cơm thôi!"
"Thấm Nhi nhớ kỹ! Phụ thân là tốt nhất!"
Thấy Thẩm Thủ Nghĩa cuối cùng cũng bớt giận, lúc này Thẩm Bích Thấm mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nàng tươi cười nói với Thẩm Lâm thị: "Nương, đại phu đã nói, nương phải bổ sung dinh dưỡng nhiều hơn, Thấm Nhi đã hầm canh này rất lâu, nương mau nếm thử!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play