Chương 30: Thề Độc
Nghe đến đó, cả khuôn mặt của Thẩm lão thái tối sầm lại, ngay cả xưng hô với Thẩm Lý thị cũng sửa lại, nếu Thẩm Lý thị thật sự lừa bà ta làm ra chuyện như vậy, tuyệt đối là đánh vào mặt bà ta!
"Con không biết, nương, con dâu thật sự không biết, cho dù mượn gan trời, con dâu cũng không dám lừa mẹ." Thẩm Lý thị vẫn không chịu thừa nhận, nếu thừa nhận, bà ta chỉ sợ sẽ bị bà lão này đánh chết.
"Con dâu cả của Thẩm gia, ngươi vội vã gọi ta đến đây làm gì?" Mấy người đang nói chuyện thì giọng nói của bà mối Thẩm truyền đến từ cửa, bà mối Thẩm thở hổn hển võ eo thùng phi đi đến.
Nhìn thấy bà mối Thẩm, Thẩm Lý thị ruột tái xanh vì hối hận, vốn dĩ mời bà mối Thẩm đến đây để định chuyện hôn sự nhân lúc Thẩm Thủ Nghĩa chưa trở về, nhưng bây giờ Thẩm Thủ Nghĩa đã trở về, sự xuất hiện của bà mối Thẩm gây bất lợi ngược lại cho bà ta....
"Chính là chuyện của Trương lão gia, nhị đệ nhà ta không biết hỏi thăm từ nơi nào, nói nếu tân nương tử xung hỉ không thành thì phải tuân táng, bà mối Thẩm, bà nhanh tới giải thích một chút." Nhìn thấy bà mối Thẩm, Thẩm Lý thị đánh đòn phủ đầu tiến lên lôi kéo bà mối Thẩm, vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu cho bà mối Thẩm.
Bà mối Thẩm cũng thông minh, lập tức hiểu ý Thẩm Lý thị, biết chuyện này chỉ sợ là đã bại lộ, nhưng hiểu ý thì hiểu ý, nhưng phải xử lý như thế nào thì bà ta không có biện pháp nào.
"Này... Thân già này cũng là..."
"Bà mối Thẩm, làm người phải có lương tâm, ba thước trên đầu có thần minh, bà có dám thề độc không, nếu đại tỷ ta gả qua bị tuân táng, cả nhà bà nhất định không sống quá năm nay, hơn nữa tất cả đều không thể chết tử tế! Nếu bà dám thề, chúng ta sẽ đáp ứng cuộc hôn sự này." Thẩm Bích Thấm lạnh lùng nhìn chằm chằm bà mối Thẩm.
Người xưa kiêng kị nhất chính là thần linh, nếu thật sự làm chuyện trái với lương †âm, tuyệt đối không dám dễ dàng thề thốt.
"Lão... Lão thân..."
"Âm vang..."
Không biết có phải ông trời đang giúp đỡ hay không, bà mối Thẩm vừa mới mở miệng, một tiếng sấm nổ vang trời khiến cả người bà mối Thẩm run lên, lời nói đều nghẹn trở về.
"Như thế nào, bà mối Thẩm không dám thề? Đây là chột dạ?' Thừa cơ này, Thẩm Bích Thấm từng bước ép sát, không cho bà mối Thẩm cơ hội thở dốc.
Bà mối Thẩm bị Thẩm Bích Thấm ép hỏi, không tránh khỏi mồ hôi đầm đìa, không biết phải trả lời như thế nào.
"Bà mối Thẩm, sao không thề đi, do dự cái gì, bà mau thê đi!" Nhìn dáng vẻ do dự của bà mối Thẩm, Thẩm Lý thị gấp đến độ thọc thọc vào cánh tay bà mối Thẩm, đưa mắt ra hiệu cho bà ta.
Bà già đáng chết này thật sự quá hèn nhát, không chịu thề, do dự nửa ngày, không phải là vô duyên vô cớ tăng thêm hoài nghi cho người khác sao!
"Âm vang..."
Nhưng mà, Thẩm Lý thị vừa dứt lời, một tiếng sấm sét khác lại chợt nổ vang.
"Thẩm Lý thị, ngươi có ý gì, chính là thề độc thì dù sao người chết cũng là gia đình ta, không liên quan đến ngươi phải không!" Bà mối Thẩm vốn dĩ đã bị tiếng sấm nhiễu đến tâm phiền ý loạn, bây giờ vừa nghe Thẩm Lý thị nói, không khống chế được tính tình, trực tiếp bùng nổ. Theo tiếng rống to của bà mối Thẩm, chân tướng cũng bị rống ra, tất cả mọi người lập tức hiểu ra cuộc hôn sự này quả nhiên là một cái bẫy.
"Bà già đáng chết này, bà nói bừa cái gì... Nghe bà mối Thẩm nói, Thẩm Lý thị suýt chút nữa thở không ra hơi mà ngất xỉu, bà mối Thẩm này là đầu heo sao!