Sau khi Quý Hiên Dật ưu nhà ăn xong bánh ngọt, lúc này mới lên tiếng: “Ta không thích ăn đồ ngọt, nhưng đây là thứ duy nhất có thể khiến ta ăn hết cả miếng."
"Nghe thấy không, những gì tôi nói cũng không phải đang cố ý phóng đại nhé."
Quý Tư Linh ôm chặt lấy cánh tay của Thẩm Bích Thấm, đắc ý nói: "Quý chưởng quầy, ông thấy sao?"
"Cái này, ha hả."
Quý chưởng quầy đã sớm ăn xong điểm tâm trong đĩa của mình rồi, nhưng hai mắt vấn thỉnh thoảng lại liếc về phía ba miếng bánh ở trên bàn, sau khi nghe được câu hỏi của Quý Tư Linh, ông ta mới ngại ngùng cười, xoa xoa tay, mỉm cười thân thiết với Thẩm Bích Thấm, nói: "Thẩm cô nương, loại điểm tâm này có thể đặt hàng số lượng lớn không?”
"Chỉ cần không phải đến để mua phương thuốc thì tất cả đều dễ nói chuyện." Thẩm Bích Thấm mỉm cười gật đầu nói.
"Ha hả, tất nhiên là không phải như vậy rồi, tất nhiên là không phải như vậy rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play