Cáp treo đưa hai người trở về điểm xuất phát ở sườn núi.
Lúc ra khỏi thùng cáp treo như cái chụp thủy tinh đó, bầu trời ngoài lều đã sụp tối rồi. Nhân viên cáp treo tốt bụng nhắc nhở: “Hai bên đường xuống núi đều có đèn đường, có điều anh chị vẫn nên cẩn thận một chút.”
“Được rồi, cám ơn.”
Cố Niệm tạm biệt nhân viên công tác rồi đi tới bên cạnh Lạc Tu, cô ngước mặt lên cười: “Còn món quà sinh nhật cuối cùng nữa, anh Lạc.”
Lạc Tu thuận theo hỏi: “Là cái gì?”
Cố Niệm chớp mặt: “Đã là bất ngờ thì đương nhiên không thể nói trước với anh rồi — — Đi thôi, giờ tôi dẫn anh đi xem.”
“Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play