Có lẽ do cảm xúc trong ánh mắt đó của Lạc Tu quá sâu quá phức tạp đồng thời quá xa lạ, khiến Cố Niệm không dám xác định. Cô vô thức bước lên thêm hai bước, mượn ánh chiều tà ngoài cửa sổ chiếu vào nhìn rõ được người đứng ngoài cửa phòng họp.
Gương mặt đẹp trai sáng sủa, dưới chiếc mắt kính gọng vàng hình trái đào đó, con ngươi dịu dàng ôn hòa. Đúng là Lạc Tu.
Thế vừa rồi là ảo giác nữa ư?
Cố Niệm chần chừ đi tới: “Lạc Tu tiên sinh?”
Mắt Lạc Tu hơi lóe lên, anh cụp mắt gật đầu: “Cô Cố.”
“Sao anh lại ở đây?”
“Tổ đạo diễn gọi tôi tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT