“Con có biết không, có một số loại hoa khi được nuôi lớn trong một môi trường bí ẩn, nó sẽ trở nên lộng lẫy, duy mỹ đến tận cùng. Vẻ đẹp của nó khi nở rộ, sẽ khiến nhân loại kinh ngạc. Họ tò mò, làm cách nào để thứ hoa ấy có thể bung nở một cách tuyệt vời đến thế. Nhưng khi biết được, họ lại sợ hãi, kinh tởm và muốn hủy diệt thứ hoa mà giây trước họ vẫn đang si mê.”
Thanh Ân ngồi trong lòng người đàn ông trẻ tuổi, trong một buổi chiều mưa bên cửa sổ kính lớn, cậu bé mặc áo len trắng dựa vào người lớn nghe kể chuyện, một trưởng thành cao quý, một bé nhỏ mềm mại, bọn chỉ yên lặng ngồi đó, cũng đã là một bức tranh đẹp.
“Vì sao thế ạ?”
“Vì loài hoa ấy bung nở dưới ánh ban mai, bằng cách hấp thu máu thịt thối rữa.” Người đàn ông ấy dịu dàng xoa má đứa trẻ, anh nhìn cậu bé, lại như chẳng nhìn cậu.
“Ân à, hoa nở trên mộ chính là tên gọi của chúng, nó không chỉ là hoa, Ân có biết không?”
“Hoa không phải là hoa, vậy nó là gì?” Cậu bé không hiểu, Thanh Ân nhìn ba, em không hiểu ba đang nói gì cả. Nhưng lần này, ba không giải thích cho em, chỉ dịu dàng vuốt tóc mai của em, rồi ôm em vào phòng ngủ...
Thanh Ân nhìn người đàn ông vừa mở cửa phòng bệnh, người đã trải qua hai ngày không nghỉ ngơi đàng hoàng, dưới mắt đã có vết thâm nhẹ. Nó không làm người xấu đi, ngược lại còng khiến cho người phủ lên một vẻ đẹp ốm yếu, tựa như một bông hoa xương trong mưa. Mỏng manh, trong suốt, yếu ớt, sẽ lập tức vỡ tan khi hạt mưa rơi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT