Từng Thấy Hoa Đào Ánh Yên Ngọc

Chương 87: Ngàn dặm cố nhân ngàn dặm nguyệt (6)


1 tháng

trướctiếp

Giữa hai người dường như có một ranh giới vô hình, nếu nàng giẫm lên nó, có thể sẽ khiến nó lộ diện, nhưng Vân Dao không chắc chắn, thậm chí trong lòng còn muốn trốn tránh, nàng cảm thấy đó chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì.
Nàng thà rằng nó cứ im ắng, vô hình, ẩn nấp, tốt nhất là không ai vạch trần, cũng như không ai vượt qua.
Cứ như chỉ cần làm thế thì có thể giả vờ rằng nó không tồn tại.
Trong sự trầm mặc vi diệu này, tiếng nước trà rơi xuống từ ấm, vang lên tiếng róc rách.
Người nọ xắn tay áo, cổ tay trắng lạnh đẹp hơn cả ngọc trúc, đốt ngón tay rõ ràng, bàn tay lẽ ra phải nâng kiếm đánh đàn thương xót chúng sinh, hiện tại lại cầm ấm rót trà cho nàng, được ánh hoàng hôn của rừng trúc đằng sau làm nổi bật, đẹp không sao tả xiết.
Vân Dao im lặng nhìn khung cảnh đẹp như tranh vẽ, thì bất chợt nghe Mộ Hàn Uyên nói.
“Có lẽ, Tiêu cốc chủ thích sư tôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp