Năm đó, khi nàng dùng kiếm chém bay khăn vải quấn đầu của tên ngụy quân tử kia, hắn còn chẳng dám hó hé câu nào.
Tiêu Trọng vô thức phản ứng theo bản năng, sau khi buộc miệng quở trách, y lập tức biến sắc: “Sao cô biết họ tên tục gia của cốc chủ?”
“Biết chính là biết, làm sao mà biết, liên quan gì đến ngươi?” Vân Dao thản nhiên hỏi ngược lại.
“Mặc dù cô biết từ miệng của sư trưởng,” Tiêu Trọng không hài lòng liếc Mộ Hàn Uyên, đương nhiên ghi khoản nợ này cho Mộ Hàn Uyên, nhưng dù sao đối phương cũng là “Hàn Uyên Tôn”, y không dám nói gì thêm: “Cũng không nên gọi thẳng tên của trưởng bối chứ?”
“…… Trưởng bối?” Vân Dao bị chọc tức đến mức bật cười: “Ngươi nâng hắn lên chức trưởng bối.”
Sắc mặt Tiêu Trọng tối sầm, đang định lên tiếng.
Vân Dao giành nói trước: “Chẳng phải cốc Cửu Tư của các ngươi có thói quen ghi chép bất kể chuyện lớn hay chuyện nhỏ sao? Ngươi trở về kiểm tra đi, xem xem có ghi chép gì về chuyện cốc chủ của các ngươi từng là đệ tử ký danh của đệ tử đời thứ nhất Đỗ Cẩm của Càn Môn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT