Edit: Trúc Linh
“Ánh chiều tà ở tòa thành trên không sao….”
Nhận được thông báo nhắc nhở này, Diệp Bách sững sờ một lúc lâu, nhớ đến khung cảnh sụp đổ của thành phố ngầm, cũng khó tránh cảm xúc ngổn ngang, cô thở dài một tiếng.
Nhà sử học trừ việc khảo cổ di tích thì khi tham gia vào sự kiện lịch sử cũng sẽ đạt được kinh nghiệm.
Đúng là bản thân đã trải qua một màn sử thi: Đã hủy diệt hài cốt rồng bị vu yêu làm sống lại cuối cùng con lừa lại đánh gãy nghi thức, người trong sách nhiễu loạn pháp điển, hình như rồng không bị vu yêu khống chế hoàn toàn mà còn diệt toàn bộ vong linh ở thành phố ngầm.
Nhớ lại tất cả mọi thứ, Diệp Bách nhớ con rồng kia tên là Antitus nhỉ? Lusvigne rồng viễn cổ, có lẽ đến cuối vì mất đi khống chế nên nổi điên tấn công ngược lại khiến thần trí nó nhận thức được không thể làm mất đi sự kiêu ngạo của Long tộc.
Cho dù là xác sống trở lại, thì kiêu ngạo là thứ không thể khinh nhờn, hành vi huyẻ diệt đại quân vong linh hậu duệ ý là ‘người một nhà’ phải chỉnh tề, Long tộc là Long tộc không thể bị biến thành vong linh được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play