Tuy đại phòng và nhị phòng tuy cùng nằm trong một khu nhà, nhưng khoảng cách giữa hai gian nhà cũng không phải là ngắn.
Tháng chạp trời rét căm căm, người run lên bần bật, dù có ngồi sưởi bên bếp lửa thì chân tay vẫn lạnh cóng, yên lặng một lúc sẽ cảm thấy như có hàng ngàn mũi kim đâm vào trong xương cốt.
Đoạn Viên Viên muốn tự mình đi bộ một chút, nên đã không ngồi kiệu, nàng chỉ choàng thêm áo choàng, bịt tai rồi chạy ra ngoài.
Cơ hội ra ngoài như vậy đâu phải ngày nào cũng có, hơn nữa chỉ là một đoạn đường ngắn như vậy thôi mà!
Kết quả là, mấy người bọn họ đi bộ mất hơn hai mươi phút mới đến được cổng lớn, nếu lão phu nhân bị giấu ở gian trong cùng, vậy thì bọn họ lại phải đi thêm hai mươi phút nữa.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Thanh La biến sắc, trời lạnh như vậy, nhỡ đâu thiếu phu nhân bị cảm lạnh thì phải làm sao? Nàng ấy vội vàng sai người đi gọi kiệu đến.
Nhưng Đoạn Viên Viên vẫn không đồng ý, lần trước nàng ra khỏi Ninh gia là cùng Ninh Tuyên đi xem xét các cửa hàng, nhưng bài vở vẫn phải ôn tập, đã lâu rồi không đi, bây giờ nàng vẫn còn nhớ những thứ trên giấy tờ, nhưng đường đi nước bước thì đã mơ hồ lắm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT