Đoạn Viên Viên cúi đầu nhìn bộ ngực phẳng lì của mình, trên người vẫn mặc bộ đồng phục cấp hai, lập tức nhận ra mình đã trở về thời hiện đại. Việc xuyên không qua lại này nàng đã không còn ngạc nhiên nữa. Xung quanh là con đường rợp bóng cây, hai bên là những gánh hàng rong, nàng nhận ra đây là cổng trường cấp hai của mình.
Mẹ Đoạn là giáo viên cấp hai, nhà nàng ở khu tập thể của trường, Đoạn Viên Viên đi ngang qua tiệm tạp hóa, chào hỏi bác bảo vệ, bước chân như có trí nhớ, rẽ vào cửa đơn nguyên, leo lên tầng bốn. Đoạn Viên Viên quen đường quen lối, lấy chìa khóa dưới thảm chùi chân, mở cửa bước vào, trong nhà vẫn như vậy, không hề thay đổi.
Mẹ Đoạn buổi trưa phải ở lại trường phụ đạo học sinh, nghe thấy tiếng động liền lên tiếng hỏi: “Ai đấy?” Bà từ phòng sách bước ra, nhìn thấy Đoạn Viên Viên mặc đồng phục học sinh cấp hai đang đứng trong nhà, người cũng nhỏ đi một vòng, nhất thời cảm thấy mình như đang nằm mơ. Viên Viên năm nay đã học lớp 12 rồi, buổi trưa không bao giờ về nhà!
Mẹ Đoạn vui vẻ kéo cô con gái nhỏ nhắn lại gần, nói với học sinh: “Các em về lớp trước đi, khi khác rảnh rỗi cô sẽ gọi các em đến sau.” Đoạn Viên Viên lần lượt vẫy tay chào đám nhóc mà trước đây nàng rất ghét, đám nhóc “dạ” một tiếng rồi lập tức chạy biến như một cơn gió.
Mẹ Đoạn nắm lấy tay nàng, hỏi: “Sao con lại về nhà? Hôm nay muốn ăn gì? Mẹ nấu cho con ăn!” Con gái từ ngày lên cấp ba tính tình trở nên nghiêm túc hơn hẳn, cũng không còn thích chơi đùa nữa! Vẫn là hồi cấp hai đáng yêu, vừa hoạt bát vừa năng động. Mẹ Đoạn muốn nhân lúc đang mơ được sống lại cảm giác đó một lần nữa.
Đoạn Viên Viên nuốt nước miếng, nói muốn ăn sườn kho và bánh khoai tây tôm thịt do mẹ làm. Nghe nàng nói vậy, mẹ Đoạn liền nhanh chóng đi vào bếp. Đoạn Viên Viên lặng lẽ đứng sau lưng bà nhìn. Mẹ Đoạn trông rất trẻ trung, tóc uốn xoăn bồng bềnh, còn đeo khuyên tai mới, hoàn toàn không giống như dáng vẻ của người mẹ có con gái bị lạc mất. Đoạn Viên Viên rất vui, chỉ cần mẹ có thể sống vui vẻ quãng đời còn lại, cho dù bà có quên mất nàng cũng không sao cả.
Mẹ Đoạn sợ dầu mỡ bắn vào người nàng, liền quay người đẩy nàng ra ngoài, nói: “Ra ngoài chơi đi, bây giờ con gầy tong teo như bộ xương khô rồi, chắc chắn là do học hành căng thẳng quá đấy!” (App TYT)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT