Nàng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng phát hiện ra bản thân không có cách nào khác ngoài việc chấp nhận.
Đoạn Viên Viên cảm thấy con đường này thật dài đằng đẵng, di nương Trần vỗ vỗ tay nàng, tự mình đi ra ngoài xem thử, thấy chỉ có nhị lão gia và mấy đứa con trai, bà ấy liền thở phào nhẹ nhõm, trong mắt thậm chí còn ngấn lệ.
Chỉ có nữ nhân mới hiểu được nỗi khổ của nữ nhân, chỉ có người từng trải qua mới hiểu được cảm giác bất lực khi phải chấp nhận.
Di nương Trần cười kéo Đoạn Viên Viên đến, nói: “Không biết tên tiểu tử nào ăn nói hàm hồ như vậy, ngày mai ta nhất định phải đánh cho hắn một trận! Ca ca con không sao cả, chỉ là mấy người bọn họ uống say thôi!”
Đoạn Viên Viên nhìn Ninh Tuyên đang đứng bên cạnh kiệu, bước tới thanh toán tiền nong, sau đó đỡ hắn đi vào nhà, nhân lúc không ai chú ý, nàng còn cúi đầu ngửi thử xem trên người hắn có mùi gì lạ hay không, mãi đến khi không ngửi thấy mùi son phấn, nàng mới yên tâm phần nào.
Ninh Tuyên nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của nàng, trong lòng biết rõ mẫu thân và biểu muội đang nghĩ gì, không khỏi bật cười, ai mà muốn chết đến mức dám đưa thứ dơ bẩn, hôi hám đến gần hắn chứ? Hắn không những không uống rượu bừa bãi, mà còn làm một phen Liễu Hạ Huệ* đấy!
*柳下惠 – Liễu Hạ Huệ - nổi tiếng là chính nhân quân tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play