Sáng sớm khi thức dậy, Đoạn Viên Viên đã nghe thấy tiếng chó con kêu, hai tiểu nha đầu mới đến đang cho chúng ăn thức ăn thừa từ trong bếp ở ngoài sân.
Thanh La khẽ nói với nàng, tháng bảy sắp hết rồi, tam lão gia mất cũng gần được ba tháng rồi, người trong trang viên đoán có lẽ tâm trạng lão phu nhân đã nguôi ngoai phần nào, bèn nhân dịp này mang đặc sản đến thăm hỏi.
Đặc sản chính là những chú chó hoang được bắt từ khắp nơi trong làng, một món hời không cần vốn, bắt được một con rồi tắm rửa sạch sẽ mang đến đây là có thể bán được tám lượng bạc.
Đoạn Viên Viên nghe xong cũng hiểu, thăm hỏi là giả, đến lấy lòng mới là thật.
Mùa xuân năm nay mưa nhiều, mùa hè lại hạn hán. Rất nhiều làng mạc đều nghèo đến mức phải bán con trai, bán con gái, triều đình đã phải cứu trợ lương thực mấy lần, lụa của nhà họ Ninh cũng giảm sản lượng không ít nên Ninh Tuyên một tháng phải về nhà vài lần.
Nhà địa chủ còn chẳng có lương thực dự trữ, bây giờ lại chưa đến mùa thu hoạch, lấy đâu ra đồ để biếu xén đây?
Lão phu nhân nhìn sổ sách cũng thấy xót ruột, bà ta nói với mấy nàng dâu: “Một con cũng không được giữ lại, đều mang đi hết cho ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play