Dưới bầu trời đêm sao thưa trăng sáng, một chuyến bay quốc tế mắt đỏ gầm rú lướt qua cầu dẫn bên ngoài nhà ga số 2, hạ cánh vững vàng xuống đường băng, đón làn gió đêm se lạnh, mang về nỗi lòng mong ngóng quê hương của những người con xa xứ.
Đã qua nửa đêm, người trong sảnh đón khách thưa thớt. Trên bảng thông báo chuyến bay ngay trên cửa đón, một trong hai chuyến bay duy nhất còn trong kế hoạch chưa hạ cánh hiển thị đã đến. Nhìn thấy chuyến bay bị hoãn gần ba tiếng đã hạ cánh, cuối cùng Triệu Bình Sinh cũng có cảm giác được giải thoát, quay tay vỗ nhẹ Trần Phi đang gật gù trên ghế kim loại, nhẹ nhàng đánh thức đối phương.
Trần Phi từ từ tỉnh giấc, mơ hồ nhìn về phía cửa đón chuyến bay quốc tế: "Hửm? Kỳ Minh ra chưa?"
Hoạt động vai bị hắn gối tê cứng, Triệu Bình Sinh bất đắc dĩ cười nói: "Vừa hạ cánh, em đi rửa mặt đi, ngủ mơ màng thế này không lịch sự."
Ngáp dài mệt mỏi, Trần Phi đứng dậy duỗi người, lảo đảo đi về hướng nhà vệ sinh. Triệu Bình Sinh thấy tóc sau gáy hắn ngủ dậy xù lên một mảng, định nhắc hắn dùng nước vuốt lại một chút, nhưng khoảng cách hơi xa, xung quanh toàn là người đón máy bay ngủ gật vì mệt, nghĩ rằng đã là nửa đêm, không tiện nói to làm phiền người khác nghỉ ngơi nên anh đứng dậy đi theo.
Trong nhà vệ sinh cũng không có ai, Trần Phi đi tiểu xong đến rửa tay rửa mặt, vừa mở vòi nước đã thấy Triệu Bình Sinh đi vào thông qua gương, nhưng không đi về phía bồn tiểu mà đi về phía mình, hơi cảm thấy kỳ lạ: "Anh không đi vệ sinh à?"
"Không đi, qua đây sửa lại tóc cho em." Triệu Bình Sinh vừa nói vừa giơ tay kẹp cằm hắn, hơi xoay đầu hắn sang trái, để hắn nhìn rõ chỏm tóc xù lên của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT