Trong nhà hàng phong cách Hungary sang trọng, bộ đồ Đường phục màu vàng ngỗng của Lục Địch thu hút ánh nhìn của nhiều thực khách nước ngoài xung quanh. Vừa rồi bếp trưởng người Hungary đến nghe ý kiến về bữa ăn, nhìn thấy vị khách ăn mặc đậm chất phong cách Trung Quốc này liền đề nghị chụp ảnh cùng, bị anh ta từ chối khéo bằng tiếng Hungary lưu loát.
Anh ta ăn mặc trang trọng đến đây không phải để cho người khác xem, chỉ vì hôm nay hẹn gặp Triệu Bình Sinh.
Món chính được đưa lên bàn, phục vụ rắc rượu brandy lên bít tết, bật lửa đốt cháy, bất chợt, ngọn lửa xanh lam soi sáng đôi mắt nâu nhạt của Triệu Bình Sinh. Nhìn đôi mắt từng khiến bản thân say đắm khi còn trẻ, Lục Địch thở dài: "Bình Sinh, tôi đã muốn hỏi anh từ lâu rồi, tổ tiên nhà anh có dòng máu châu Âu phải không? Nếu không sao màu mắt của anh lại là nâu nhạt."
Triệu Bình Sinh theo bản năng chớp mắt, nhíu mày nói: "Tôi cũng không rõ, trước đây Lão Trần cũng hỏi tôi câu này, chỉ là lúc đó ba mẹ đều không còn nữa, tôi không có cách nào xác minh, tôi chỉ biết màu mắt ông tôi rất nhạt, nhưng ba tôi không như vậy, Bình Huy cũng không phải."
"Di truyền cách đời?" Lục Địch hơi nhướng mày: "Đẹp đấy, tôi rất thích, bạn trai cũ của tôi cũng có đôi mắt như anh vậy."
Giả vờ không nghe ra ý trong lời nói của đối phương, Triệu Bình Sinh làm ra vẻ bất ngờ: "Vậy sao, tôi còn tưởng người Đức mắt xanh nhiều hơn."
"Anh ấy không phải người Đức, anh ấy mang quốc tịch Hungary."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT