Giống như cảnh tượng sau mỗi kỳ thi đại học, những đứa trẻ trong cơ quan thi đỗ vào trường đại học mơ ước, ai nấy đều hớn hở vui mừng. Cũng có người nhăn nhó lo lắng, có lẽ là con cái thi trượt, hoặc là đăng ký ngành học mà ba mẹ không muốn con học - Nhận được giấy báo nhập học, ba mẹ đau tim.
Vì chuyện này mà La Gia Nam chạy đến nhà ông nội trốn mấy ngày. La Vệ Đông bảo cậu đăng ký ngành liên quan đến luật, cậu làm trái lời, miệng thì đồng ý nhưng kết quả lại điền toàn ngành Hình sự ở các trường cảnh sát, cuối cùng được trường cảnh sát tỉnh nhà nhận. Đợi La Vệ Đông trực liên tục nửa tháng về nhà xem giấy báo nhập học, suýt nữa dùng hết kiến thức cả đời để tháo rời con trai.
Lý do động tay rất đầy đủ - "Bây giờ tao đánh chết mày, đỡ phải đến trước bia mộ mày mà mắng đứa con bất hiếu là mày!"
Lần này La Gia Nam không dám chọc cho ba đánh, bôi dầu vào gót chân, trượt đến nhà ông nội tránh tai họa. La Minh Triết đương nhiên phải bảo vệ cháu trai rồi, đồng thời cũng rất hiểu nỗi lo của con trai, trong thời bình, cảnh sát là nghề hy sinh nhiều nhất, với tính cách gì cũng xông pha phía trước của La Gia Nam, làm hình sự mà có thể sống yên ổn đến khi về hưu thực sự không dễ dàng. Nhưng cháu trai cứng đầu, con trai lại cố chấp, hai cha con chỉ cần một câu không đúng là cãi nhau, hai ông cháu cũng một kiểu. Để tránh xung đột với con trai, La Minh Triết dặn Trần Phi và Triệu Bình Sinh thay mình đi nói chuyện với La Vệ Đông, giúp anh ấy thông suốt, trẻ con có hoài bão cao quý phục vụ nhân dân, làm ba mẹ không thể không có nhận thức.
Đương nhiên Trần Phi vui vẻ đồng ý, vừa hay lâu rồi chưa uống rượu với La Vệ Đông, vừa xong việc với sư phụ là hắn gọi điện cho La Vệ Đông. Triệu Bình Sinh thì một trăm tám mươi phần không vui, nhưng cũng không có cách nào, sư phụ hiếm khi nhờ anh làm việc, không thể không nể mặt, hơn nữa anh vốn làm công tác tư tưởng chính trị, chuyện này do anh đứng ra là phù hợp nhất.
Hẹn 7 giờ tối, địa điểm cũ, quán nướng Dư Bình đường Trấn Hải. Một nửa số người đến đây là nhân viên cảnh sát, đặc biệt là những người đã qua tuổi bốn mươi như họ, nên cũng biết bà chủ quán không dễ dàng gì - góa chồng gần hai mươi năm, tất bật sớm hôm kinh doanh một quán nhỏ, nuôi đứa con trong bụng của người chồng hy sinh trong chiến dịch chống ma túy thành người. "Dư Bình" là tên chồng bà, nhắc đến tên quán, bà nói, những kẻ thu tiền bảo kê nhìn thấy biển hiệu, không dám bước vào, chỉ cần không phải mấy tên côn đồ mới nhập giang hồ, đều biết người bảo vệ khu vực này là toàn thể nhân viên cảnh sát trong thành phố. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Quán không còn ghế trống, may mà bà chủ đã giữ sẵn một phòng nhỏ, nếu không Trần Phi hẹn giờ này còn phải đợi chỗ. Ngồi xuống thấy Trần Phi lấy ra một chai rượu trắng đặt lên bàn, Triệu Bình Sinh hơi nhíu mày: "Hôm nay đến để khuyên người ta, nếu uống say thì khuyên thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play