Đội Trọng Án

Chương 48


2 ngày

trướctiếp

Sáng 5 giờ 30 Trần Phi đã bị y tá đi kiểm tra phòng đánh thức, dưới ánh mắt hơi ngạc nhiên của cô y tá, hắn thản nhiên trèo xuống giường bệnh đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Qua cánh cửa, vẫn có thể nghe thấy y tá than phiền với Triệu Bình Sinh những câu kiểu như "Chúng tôi có quy định, sau này đừng để người nhà ngủ trên giường bệnh nhé".
Chỉnh trang xong xuống lầu mua đồ ăn sáng, phục vụ đồng chí Lão Triệu ăn uống xong xuôi, hắn lại lái xe đến làng phát hiện thi thể để gặp Tào Hàn Quần. Việc điều tra phương tiện giao thông đường thủy đã có manh mối, qua điều tra xác nhận, có một người dân trong làng thường đặt lờ bắt cá ở ao hoang bị mất một tấm xốp. Loại tấm xốp này được ngư dân dùng làm phương tiện giao thông đơn giản để di chuyển giữa bờ và thuyền đánh cá đang đậu trên nước, những nhà thường xuyên ra biển đều có, kích thước tương đương một chiếc giường đôi, dày khoảng 20 cm, có thể chở 2-3 người trưởng thành nổi trên mặt nước.
Khoảng một tuần trước, người này xuống ao hoang thu lờ bắt cua xanh, thu xong để tấm xốp phơi trên bờ. Định bảo hôm sau chạy xe ba bánh qua kéo về nơi tránh gió, kết quả đến chỗ để tấm xốp thì thấy, ấy chà, mất tiêu rồi! Do nhiều người dân trong làng đều có tấm xốp tương tự, anh ta tưởng ai đó lấy nhầm, hỏi khắp từng nhà, đều không ai nhận. Thứ này không đáng giá, mua cái mới cũng chỉ vài chục đồng, dù có bị trộm cũng không thể báo cảnh sát, chỉ đành tự nhận xui xẻo.
Lý do Tào Hàn Quần nghĩ đến việc hỏi về tấm xốp, là vì lúc đầu Vu Thụy Phúc bảo anh ấy giữ lại tất cả thuyền đậu ở bến tránh gió, giao cho Lư Niệm Cửu kiểm tra từng chiếc, anh ấy nghĩ làm vậy không đúng. Bến tránh gió cách ao hoang 7-8 km, kéo thuyền từ đó qua đây rồi lại kéo lên, động tĩnh sẽ lớn đến mức nào? Không thể không ai chú ý. Hơn nữa nếu có ai mất thuyền thì đã báo cảnh sát từ lâu rồi, dù sao thuyền rẻ nhất cũng đáng giá vài nghìn tệ. Sau đó anh ấy nhớ ra ông anh thứ hai nuôi cá mú thường dùng tấm xốp khi làm việc trên bè cá, nên khi đi điều tra đều hỏi thêm một câu, hỏi đi hỏi lại cuối cùng hỏi ra manh mối. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Khi Trần Phi đến, Tào Hàn Quần đang cho người dân bị mất tấm xốp chỉ ra vị trí bên bờ ao hoang, Miêu Hồng và Lư Niệm Cửu cũng có mặt. Tấm xốp lúc đó được buộc vào một bụi cây ven bờ, tiếc là sau đó trời mưa hai ngày, mực nước dâng cao nhấn chìm khu vực đó, không còn dấu chân nào có thể lấy được. May mắn là qua khám nghiệm, phát hiện hai chuỗi dấu chân mờ nhạt giữa khu vực đó và lề đường, Lư Niệm Cửu như nhặt được của quý, vội vàng cho người đổ khuôn lấy dấu. Dựa vào kích thước và độ sâu của dấu chân, đoán rằng hai người này đều là nam giới, chiều cao từ 1m70 đến 1m75, và cân nặng khoảng 90kg.
"Thầy Lư, chiều cao cân nặng này, hơi béo phải không?" Miêu Hồng hỏi: "Cả hai người đều vậy sao?"
"Nếu trừ đi trọng lượng của thi thể, thì cân nặng của người để lại dấu chân khoảng 60 đến 65kg, và cô nhìn này, hai hàng dấu chân đều sâu một bên nông một bên, cho thấy họ mỗi người một bên, khiêng cái bao đựng thi thể đi về phía trước." Nghe giọng điệu, Lư Niệm Cửu rất hài lòng với sự nhạy bén của nữ cảnh sát này, đồng thời với tư cách là sư bá trên danh nghĩa, anh ta rất sẵn lòng giúp cô tiếp tục phát triển: "Nào, Miêu Nhi à, để tôi hỏi cô thêm, tại sao không có dấu chân quay về?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp