Cộc cộc cộc.
Ba tiếng gõ cửa khiến Triệu Bình Sinh vừa mới nằm xuống giường phải ngồi dậy. Không cần hỏi cũng biết ai đến, vào giờ này ngoài Trần Phi ra thì chỉ có ma mới đến gõ cửa nhà anh.
Mở cửa cho Trần Phi vào nhà, Triệu Bình Sinh rất tự giác đi vào phòng ngủ lấy thêm chăn đệm. 12 giờ 5 phút, nói chuyện xong chắc chắn sẽ ngủ lại đây. Trải xong giường thì đi vào bếp nấu mì gói, Triệu Bình Sinh làm thêm hai quả trứng ốp la, rồi cắt thêm một quả dưa chuột. Trần Phi không thích ăn dưa chuột chín, dưa chuột sống thái lát cho vào nồi 30 giây là phải tắt bếp, dùng nhiệt dư để hương vị nước dùng thấm vào miếng dưa.
Một tô đầy ắp, ăn hết cả nước lẫn mì, Trần Phi lau miệng rồi lấy thuốc ra đưa cho Triệu Bình Sinh một điếu, cầm cái bật lửa hình pháo đài bằng kim loại trên bàn trà dùng làm đồ trang trí lên châm thuốc. So với căn nhà một tháng hắn chỉ về được ba lần của mình, nhà Triệu Bình Sinh ngược lại khiến hắn có cảm giác thoải mái như ở nhà hơn, đồ dùng vệ sinh quần áo thay đổi đều đầy đủ, tắm xong còn không cần tự mình dọn dẹp phòng tắm. Đồng chí Lão Triệu còn cố ý mua cho hắn hai bộ đồ ngủ, cả dày lẫn mỏng, ấm áp mùa đông mát mẻ mùa hè.
Một điếu thuốc sau bữa ăn, sướng như tiên. Trần Phi ăn đến mức đổ mồ hôi đầy đầu, nhưng cả người đều thoải mái, duỗi tay chân dựa vào ghế sofa, nhướng mày nhìn Triệu Bình Sinh đang dựa vào tường nhìn mình: "Mỗi lần đến đây ăn mì gói không bỏ gói gia vị của anh, mẹ nó, tôi ghét mình không phải là phụ nữ, không thì lấy anh là có thể ăn như vậy mỗi ngày rồi."
"Hay là anh dọn đến ở đây đi, trả tiền thuê nhà và tiền ăn uống, mì gói cứ ăn thoải mái." Triệu Bình Sinh đã quen với kiểu nói chuyện không kiêng nể của hắn, đùa nhạt nhẽo, nhưng thực sự muốn nói là - "Anh thích ăn, tôi có thể nấu cho anh cả đời".
Khóe miệng nhếch lên nửa cười nửa không, Trần Phi vẫy vẫy tay đang cầm thuốc: "Nói chuyện chính đây, kết quả xét nghiệm DNA của nạn nhân đã ra, không khớp với Trương Phú Căn, cả ba lẫn mẹ đều không phải cùng một người, nhưng Trương Phú Căn nhất quyết nói mình và Trương Đấu Kim là anh em ruột, nên tôi nghi ngờ... Cái xác như bị cho vào máy xay kia, không phải là Trương Đấu Kim."
Nghe vậy, ánh mắt Triệu Bình Sinh trầm xuống, trong đầu nhanh chóng lướt qua các manh mối của vụ án, không lâu sau, anh đưa ra phỏng đoán giống như Trần Phi: "Anh nghĩ, người chết là Châu Lễ Kiệt."
Gật đầu một cái, Trần Phi ngậm thuốc nghiêng người móc tấm ảnh gia đình có mặt Lý Bích Châu bị cào đi tròn túi quần ra, đặt nằm ngang trên bàn trà: "Kết quả xét nghiệm DNA của Trương Bội và nạn nhân xác nhận, họ là cha con."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play