Nam Diên có thể cảm nhận được rõ ràng rằng một luồng sức mạnh mang đầy mê hoặc đang bao vây lấy nàng, có ý đồ xâm nhập vào đại não của nàng.
Chỉ tiếc, nó hoàn toàn vô dụng với nàng.
Không hề bị người cá mê hoặc dù chỉ một chút, Nam Diên dùng giọng điệu còn lạnh lùng hơn đáp với ba mẹ Trình: "Con không có ở đây mấy ngày, hai người cứ trực tiếp ném thẳng đồ ăn vào trong hồ là được. Hắn* tuyệt đối không chết đói đâu, hai người không cần phải lo."
(*Trong tiếng Trung, “他” (hắn) và “她” (nàng) đều được phát âm là tā.)
Người phụ nữ rời đi, từ đầu đến chân, ngay cả một sợi tóc cũng như đang viết lên bốn chữ "lạnh lùng vô tình".
Ba mẹ Trình dõi mắt nhìn theo bóng con gái xa dần, rồi quay sang nhìn nhau.
Mẹ Trình lên tiếng: "Ngay cả yến hội quan trọng như thế của vương hậu mà Phỉ Nhi cũng sẵn lòng mang Tiểu Lam theo, còn chải chuốt cho nàng cho thật xinh đẹp. Vậy mà lần này con bé lại ra ngoài lại không mang nàng theo. Có phải Tiểu Lam đã gây rắc rối cho con bé rồi không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT