Hôm ấy, Đại Tấn Đế đến dùng bữa tối tại Thần Vương phủ, ánh mắt ông cứ dán chặt vào Nam Diên.
Ánh nhìn ấy tuyệt đối không thể gọi là thân thiện.
Nam Diên coi như không thấy, vẫn ung dung ăn đồ ăn của mình.
Mộ Ý Hiên cũng chẳng buồn để ý đến Đại Tấn Đế, chỉ kéo kéo tay áo của Nam Diên. Y không hạ thấp giọng mà nói rất tự nhiên: “Hi Dao, ngươi gắp thức ăn cho ta.” Dừng lại một chút, y bổ sung: “Ta cũng gắp cho ngươi.”
Hai người cứ thế thản nhiên gắp thức ăn cho nhau, một người ăn một miếng, người kia lại gắp thêm một miếng.
Trước đây, mỗi khi ăn một miếng, Mộ Ý Hiên đều phải lấy khăn lau sạch dầu mỡ trên môi. Nhưng giờ, thói quen ấy đã thay đổi. Bây giờ, cứ ăn một miếng, y lại liếc nhìn Nam Diên một cái. Dường như chỉ cần nhìn nàng thôi, mọi cảm giác khó chịu trong lòng đều tan biến, khẩu vị của y cũng theo đó mà tăng lên.
Đại Tấn Đế nắm chặt đôi đũa, suýt chút nữa thì tức chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT