Khương Vận Chu vừa nghe chú Tịch nói “nhớ” liền lập tức cười tươi rạng rỡ.
Tốt quá rồi, hóa ra không chỉ mỗi cậu lén lút nhớ chú Tịch, mà chú ấy cũng nhớ mẹ con cậu!
“Thế mẹ của con đâu rồi?” Tịch Vân Khôn hỏi.
Khương Vận Chu lập tức chỉ vào phòng tắm: “Con với mẹ vừa tắm cho chú gấu bông vì con đã làm bẩn nó. Mẹ giận lắm, còn nói tối nay mẹ không thể ôm chú gấu ngủ nữa.”
Nghe những lời trẻ thơ ấy, đôi mắt Tịch Vân Khôn càng ánh lên ý cười: “Mẹ của con thích chú gấu bông ấy đến thế sao?”
“Vâng, mẹ thích lắm. Con vừa bảo muốn lấy lại chú gấu mà mẹ nhất quyết không chịu, còn trách con làm bẩn nó nữa.”
Tịch Vân Khôn bật cười thành tiếng: “Không sao, lần sau chú sẽ tặng con một chú gấu nhỏ hơn, vừa đẹp thành một đôi luôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play