Nam Diên nghe vậy bật cười: “Được thôi, mời anh Tịch đến đào hố với chúng tôi.”
Tịch Vân Khôn bật cười, lắc đầu: “Cô Khương thật sự đồng ý à? Vậy tôi tự đào hố rồi tự chôn mình luôn nhé?”
“Anh chỉ cần đào hố, việc chôn đã có tôi và Chu Chu lo.”
“Đúng vậy, con với mẹ chôn chú!”
Ba người bọn họ ngồi xổm trên bãi cát, ba đôi tay được chăm sóc kỹ lưỡng cùng nhau đào hố. Một đôi tay lớn, dài và mạnh mẽ; một đôi trắng muốt, mảnh mai; và một đôi trắng mịn, múp míp khiến người ta chỉ muốn véo thử một cái.
Sau khi đào xong một cái hố nông, Tịch Vân Khôn rất phối hợp nằm vào, để mặc hai người Nam Diên hứng chí đắp cát lên người mình.
Cậu nhóc Khương Vận Chu vừa xúc cát đổ lên người Tịch Vân Khôn vừa cười hì hì: “Mẹ ơi, con chôn chú Tịch rồi! Không nhìn thấy người chú ấy nữa rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT