Sắc mặt Thích Ngưng Diễm hơi tái đi, vội vàng giải thích: “Sơ Nhi, ta chưa bao giờ quên ân tình của muội! Sau này khi chúng ta kết làm đạo lữ, ta sẽ dùng cả đời để đền đáp muội. Nhưng tiểu sư muội là người ngoài, nên ta không muốn thiếu nợ nàng ấy! Ta đã giải thích với muội nhiều lần rồi mà, ta cứ nghĩ rằng muội hiểu ta.”
“A, hay cho một câu người ngoài. Vì ta là đạo lữ của ngươi, nên những gì ta làm đều là chuyện đương nhiên sao? Nhận thức này của ngươi khiến ta cảm thấy cực kỳ buồn nôn.” Nam Diên nhìn thẳng vào hắn ta, ánh mắt lạnh lùng đến tột cùng.
Thích Ngưng Diễm vô thức buông tay, đờ đẫn nhìn nàng: “Sơ Nhi, muội hận ta sao?”
“Ngươi tự mình đa tình rồi. Ngươi chẳng đáng để ta hận, chỉ là ta thấy ghê tởm mà thôi. Không muốn kết làm đạo lữ thì nên sớm nói rõ, cứ nhấp nhấp nhả nhả là có ý gì?”
“Sơ Nhi, ta không có, ta chỉ là—”
Nam Diên cắt ngang lời hắn ta: “Quy Nhất Tông, ta không thèm. Ngươi, càng chẳng đáng để ta để mắt đến. Năm đó có lẽ là do mắt ta mù, từ nay về sau ngươi muốn quan tâm ai thì tùy, không liên quan gì đến ta.”
“Sơ Nhi, ta thật sự không có ý gì với tiểu sư muội, trong lòng ta chỉ có muội! Vì sao muội lại không tin ta? Theo ta về đi, chúng ta tìm chưởng môn sư thúc làm chứng. Đợi người xuất quan, chúng ta sẽ lập tức kết làm đạo lữ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play