Những người khác đều cảm thấy Ám Hương không biết tự lượng sức mình, mơ tưởng viển vông. Nhưng lão các chủ lại rất tán thưởng sự gan dạ của nàng. Lão không những không cảm thấy bị xúc phạm mà còn trả lời câu hỏi của nàng: “Thời hạn là một năm. Nếu trong một năm không ai ám sát thành công, thì sẽ thay đổi điều kiện. Ai trong các ngươi có thể lấy được một món đồ tùy thân của Tề Vương và toàn thân trở ra cũng sẽ được tính là hoàn thành nhiệm vụ.”
Tuy nhiên, điều kiện lùi bước này của lão vẫn không khiến các sát thủ cấp Thiên nhẹ lòng.
Lấy được món đồ tùy thân của Tề Vương, dễ hơn giết ông ta được bao nhiêu chứ?
Nam Diên bất chợt hỏi Tiểu Đường: “Trong thế giới gốc, Phong Túc có giết được Tề Vương không?”
Tiểu Đường lập tức đáp: “Đương nhiên là không rồi, Tề Vương là phụ thân của hắn mà. Nếu hắn giết Tề Vương, làm sao sau này còn thừa kế ngôi vị—”
Chưa kịp nói hết câu, Tiểu Đường liền nhảy dựng lên trong không gian, không ngừng áu áu: “A! Diên Diên, ngươi đúng là xấu xa, thế mà lại gài bẫy ta!”
Thực ra, Nam Diên không cố tình gài bẫy ẻm. Nàng chỉ đơn giản muốn biết có thể giết Tề Vương hay không mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play