Mặc dù không rõ ràng bằng phủ công chúa Quảng Nghi, trong một ngày từ trên trời rơi xuống dưới đất, nhưng từ khi nàng đi vào thế giới này đến nay đã mười sáu năm, uy thế của phủ An Quốc công quả thực đang chậm rãi giảm xuống.
Hoặc là nói, không chỉ phủ An quốc công, địa vị của tất cả gia tộc huân quý cơ bản đều trượt dốc, gần như không có ngoại lệ.
"Nhưng ông ta lại không giống công chúa, thuận theo thời thế, hành động có tính toán, ông ta chỉ biết làm loạn." Kỷ Minh Dao lười nói nhiều về người này. Cho dù bỏ qua tất cả các yếu tố tình cảm, nàng cũng không cho rằng những gì An Quốc công làm là đúng.
Đương nhiên Bảo Khánh cũng biết dự định của An Quốc công. Nàng nhịn không được lại thở dài: "Chính là vì ông ta cho nên nương ta không cho ta nói lời này cho nương muội. Minh Dao muội muội, muội cũng đừng nói với di mẫu, chỉ nói là ta nhớ muội cho nên vội vàng tới thăm muội."
"Ta không nói." Kỷ Minh Dao đáp ứng: "Nếu để phu nhân biết, cũng chỉ là thêm một tầng lo lắng. Có lẽ còn sẽ để cho ông ta dùng cái này làm khó phu nhân, để phu nhân tìm chúng ta làm cái gì đó. Nếu thật sự có biến cố, chắc chắn ông ta sẽ không nể tình phu nhân mà nương tay với ta và tỷ. Nếu không nói sẽ tốt hơn với ta và tỷ, hơn nữa với công chúa lại càng tốt hơn, phu nhân cũng sẽ có nhiều hơn một con đường. Tỷ yên tâm, ta sẽ không nói."
Bảo Khánh trầm tư một lúc lâu, cũng nói: "Trách không được."
Lúc này Kỷ Minh Dao cười hỏi: ""Trách không được" cái gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT