Ôn phu nhân túm lấy tay nữ nhi ruột, để nàng ta ngồi xuống.
Kỷ Minh Đạt liền kinh ngạc ngồi xuống.
"Lòng người hay thay đổi. Mắt thấy chưa chắc đã là thật, tai nghe chưa chắc đã là thật. Đạo lý đơn giản như vậy —— "
Ôn phu nhân nhẹ giọng nói: "Không ngờ, cho tới hôm nay, ta mới có cơ hội tự mình dạy cho con."
Kỷ Minh Đạt vẫn nhìn theo phương hướng mấy muội muội rời đi, không nhúc nhích.
Ôn phu nhân đau trong lòng nhưng cũng không dỗ dành nàng ta, khuyên nhủ nàng ta, chỉ nói: "Mấy năm nay là ta xem nhẹ, con luôn quá mức kiêu ngạo, ngoại trừ quý nhân trong cung cùng trưởng bối nhà mình, trên đời phàm là người không bằng con, con đều không để vào mắt, luôn muốn tìm ra khuyết điểm của người ta để dạy dỗ. Dù Mạnh cung nhân như thế nào thì cũng sớm không có quan hệ gì với con, vì sao phải lén lút nghị luận chê bai nàng ấy? Hơn nữa Minh Dao có tính tình như vậy nhưng cũng chưa từng cản trở ai, vì sao con luôn muốn gây khó dễ với con bé?"
Kỷ Minh Đạt chậm rãi quay sang nhìn nương, nhưng vẫn không mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT